Chap 55: Là ai đã làm?(Part 3)

99 9 0
                                    

"Em cũng nghĩ vậy"

Hắn thở dài rồi rút điện thoại gọi cho người kia, cứ nghĩ rằng mọi chuyện đã kết thúc nhưng thật sự không phải như vậy. Jeon Jungkook của họ chưa bao giờ thật sự yên bình.

Nghĩ đến đây, trong tim hắn bất chợt cảm thấy xót xa, đã nói sẽ mang lại những điều tốt nhất cho em vậy mà lại để em lâm vào nguy hiểm. Họ chính là không xứng...

"Alo, Yoongi, chúng tôi có thứ muốn cho anh xem"

...

Tại một nơi khác.

"Namjoon, cậu cứ như vậy cũng không thể khiến mọi chuyện khá hơn được đâu"

Người thanh niên nhìn Namjoon đang thẫn thờ rót đầy ly rượu trước mặt chỉ biết không đành lòng lên tiếng. Anh đã ngồi đây cả buổi tối rồi. Namjoon lại là nhân vật của công chúng, nếu bị bắt gặp cảnh tượng say khướt ở quán bar đúng là không hay.

"Anh nói xem...tôi thật sự quá vô dụng đúng không?"

"Không"

"Ngay cả người mình thương cũng không thể bảo vệ được thì tôi biết phải làm sao cơ chứ?"

"Anh là không cố ý. Cậu ấy sẽ không trách anh"

Người thanh niên rốt cuộc cũng không thể ngồi nhìn bộ dạng tàn tạ của anh bèn kéo đối phương ra khỏi cái nơi ồn ào này. Từ khi biết tin Jungkook mất tích, anh ngoại trừ việc tức tốc liên hệ với công ty thám tử cũng chỉ biết ngồi chờ nghe tin, hoàn toàn không thể làm điều gì khác. Anh vẫn còn nhớ rõ nụ cười của cậu tối hôm đó, cả khi hai người cùng nhau vui vẻ ăn thịt nướng. Tất cả thật sự quá mức tốt đẹp vậy mà chỉ vì một lỗi lầm nhỏ của anh bây giờ người đó ở nơi nào vẫn không rõ tung tích.

Namjoon hận không thể quay lại thời gian khi đó, nếu anh nhất quyết dẫn cậu về biệt thự có lẽ mọi thứ sẽ khác.

Nhưng trên đời này vốn không tồn tại chữ 'nếu'.

"Jungkook...Jungkook..."

Yên vị trên ô tô, Namjoon tựa đầu vào cánh cửa kính, ánh mắt hướng ra bên ngoài như muốn tìm kiếm bóng hình quen thuộc, miệng vô thức nhẩm cái tên đầy yêu thương đó.

Anh rất muốn gặp em Jungkook ah.

...

"Bức thư này là do ai gửi?"

"Ngoài phong bì không điền tên, những người xung quanh cũng bảo chưa từng thấy ai đến gần hòm thư nhà tôi hoặc cũng có thể là do họ không chú ý"

Taehyung ngả người vào chiếc ghế sofa quan sát biểu hiện của Yoongi, căn phòng làm việc trở nên bí bách hơn bao giờ hết. Hoseok cùng Jimin cũng có mặt ở đây, tâm trạng của họ cũng không khá hơn bao nhiêu. Bức thư chính là manh mối duy nhất nhưng không đủ để tìm ra được người đứng sau vụ này.

Seokjin vốn ngồi một bên tĩnh lặng, ánh mắt anh dán vào bức thư bí ẩn đó, đầu không ngừng suy nghĩ, nét chữ trên giấy có phần quen thuộc nhưng nhất thời không thể xác định được là của ai. Anh thất vọng vò rối mái tóc của mình, Jungkook thì vẫn không rõ hiểm nguy ra sao vậy mà họ chỉ biết bất lực ngồi một chỗ. Đây là lần đầu tiên trong cuộc đời anh cảm thấy mình thất bại nhất.

Cốc cốc.

"Vào đi"

"Thưa phó chủ tịch, có người gửi vật này cho ngài"

Cô thư kí từ bên ngoài bước vào kính cẩn đưa cho Yoongi một gói giấy nhỏ, hắn đưa tay cầm lấy không quên dò hỏi đối phương.

"Là ai gửi?"

"Thưa, tôi không biết"

"Cô lui ra đi"

Căn phòng trở về nguyên bản yên tĩnh, Hoseok bất chợt vươn người lên lấy gói nhỏ trên tay Yoongi vội vàng mở ra, vật nhỏ bên trong khiến tất cả hít một hơi sâu.

"Đây là...chiếc hoa tai tôi tặng cho Jungkook"

Taehyung đột nhiên run rẩy cất lời, bàn tay cầm lấy hai vật lấp lánh đó từ Hoseok, hắn vẫn còn nhớ khoảnh khắc chính hắn là người đeo hoa tai này cho cậu, nhưng bây giờ vật ở đây nhưng người đâu?

"Rốt cuộc là hắn muốn làm gì cơ chứ?"

Jimin phẫn nộ đứng dậy, một thân trang phục xốc xếch, chuyện của Jungkook khiến anh một ngày trời sống trong căng thẳng. Jimin tự nhủ với lòng nếu gặp được kẻ chủ mưu nhất định anh sẽ giết chết hắn mới hả dạ.

"Tôi biết ai là kẻ đứng sau rồi"

...

Đau đớn...

Đêm tối...

Không thể động...

Cơn đau từng chút một gặm nhấm bên trong cơ thể, rất muốn gào thét nhưng chỉ có thể phát ra từng tiếng thống khổ trong cổ họng. Ánh mắt cậu hằn từng tia đỏ nhìn trân trân vào kẻ đứng bên cạnh đang vô cùng hả dạ.

"Cảm giác như thế nào? Rất thống khổ đúng không? Chỉ cần đến nửa đêm thôi thì thuốc sẽ hết tác dụng, đừng sợ hãi"

Y đưa bàn tay áp lên trán cậu, giọng nói ra chiều ôn nhu nhưng thật chất lại vô cùng âm hiểm. Y nhìn những ống tiêm vẫn chưa động đến trong khay đặt ở đầu tủ. Miệng khẽ nhếch đường cong.

"Vẫn chưa kết thúc đâu, Jeon Jungkook"

Ty_azike

Author: Hôm nay sẽ giải đáp nỗi lo của vài reader trong chap trước:
Mọi người đừng lo fic sẽ có cảnh H, ta thừa nhận ta mà viết cảnh H thật sự mà nói rất không thể chấp nhận được câu chữ của ta 😖 fic ngoại trừ phân đoạn Kook làm 'cực phẩm' thì còn lại rất phù hợp với mọi nhà ✌chỉ có ngược nhẹ và ngược quằn quại thôi. Vui lên nào ❤


[H]  BTS x YouNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ