“Đại Lâm, cha có đau hay không?”
Lâm Đậu Bao ghé vào bên cạnh Lâm Ngạn, nhìn đùi phải Lâm Ngạn bó thạch cao, lông mi đều vặn sát cùng nhau. Nhìn Đại Lâm nhà mình đáng thương nằm ở trên giường bệnh, nước mắt trong mắt Lâm Đậu Bao chậm rãi dũng mãnh trào ra.
Lâm Ngạn đau lòng vô cùng, đứa nhỏ này rất mềm lòng, lần này thế nhưng làm nó sợ. Vội vỗ vỗ đầu nhỏ của Lâm Đậu Bao, cười nói, “Đại Lâm vẫn khỏe, bác bác sĩ nói một tháng sau Đại Lâm có thể mang theo Đậu Bao đi ra ngoài chơi rồi.”
Lâm Đậu Bao quay đầu liếc mắt nhìn Lâm Thang Viên, thấy chị gật đầu, mới yên tâm cười rộ lên, phe phẩy tay cha cậu làm nũng, “Đại Lâm, con có thể vẽ vẽ lên trên mặt con chim nhỏ không?”
“…”
Lâm Ngạn đầu đầy hắc tuyến nhìn con mình, lại nhìn nhìn mặt lạnh của con gái, nhất thời hụt hơi. Nhìn Lâm Đậu Bao thỏa mãn vẽ tranh trên thạch cao, Lâm Ngạn cảm thấy đứa nhỏ này thật thiếu gân* như vậy!
“Chú Chu nói cha muốn khiêu chiến lực đập vào xe hơi?” Từ khi cha nhà mình tỉnh lại gần một tuần lễ, bạn nhỏ Lâm Thang Viên rốt cuộc chịu mở miệng vàng.
Lâm Ngạn cái người làm cha này không có tiền đồ nhất thời kích động, “Đừng nghe chú Chu của con, cha là cha con.”
Lâm Thang Viên nhìn Đại Lâm vẻ mặt kích động, chỉ chỉ đùi phải thiếu chút nữa tàn phế, rất là hảo tâm nhắc nhở, “Xem ra cha không có chiến thắng chiến binh thép!”
“…”
Lâm Ngạn lau mặt, “Con gái, con tốt xấu cũng là con ruột của ta!”
Đối với điểm này, bạn nhỏ Lâm Thang Viên chưa bao giờ phủ nhận, “Nhìn Lâm Đậu Bao, chúng con muốn phủ nhận cũng không được.”
Lâm Đậu Bao bị điểm danh có chút mờ mịt quay đầu lại, nhìn thấy vẻ mặt chính khí của chị, lại nhìn lại cha giống như gà trống bại trận, Lâm Đậu Bao rất thức thời quay đầu tiếp tục vẽ chim nhỏ của nhóc đi. Lâm Thang Viên uy vũ!
Lâm Ngạn nhìn nhìn Lâm Đậu Bao bị khinh bỉ cũng không biết phản kích nhất thời vô lực, kéo qua tay của con gái, lập tức đầu hàng, “Cha bảo chứng đây là lần cuối cùng!”
Lâm Thang Viên giương mắt nhìn cha mình, “Cha, nếu như người không thích ở đây, chúng ta có thể trở về T thành. Mặc kệ đi nơi nào, chỉ cần chúng ta có thể luôn ở cùng nhau, con cùng Đậu Bao đều không sao cả.”
Lâm Ngạn nhất thời kinh ngạc, con bé kia nhãn lực thấy cái gì a?!
“Con gái, lần này là cha chính mình không cẩn thận, tuyệt đối sẽ không có lần sau! Con cùng Đậu Bao ở chỗ này đi học thật tốt, cha không trở về T thành.” Lâm Ngạn đem con gái của mình kéo ngồi lên giường, tâm đã từ từ có tính toán. Ở chỗ này, hai đứa nhỏ có thể nhận được giáo dục tốt nhất, đây là chính mình nỗ lực cũng không tất có thể làm được. Cho nên, mặc kệ lần này Lâm Thanh Sơn muốn làm gì, cậu cũng không thể lui bước! Sáu năm trước cậu nhu nhược, cho rằng chạy trốn tới T thành sẽ không có việc gì. Bất quá bây giờ xem ra, vẫn là chính mình ngây thơ. Lâm Thanh Sơn kỳ thực vẫn luôn biết hướng đi của mình, chỉ bất quá nhiều năm như vậy chính mình đã không còn giá trị lợi dụng, hắn lười tìm mình mà thôi. Cho nên lần này cậu không chuẩn bị chạy trốn, cùng với làm những việc vô dụng này, còn không bằng tích cực đối mặt.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Danmei]Mang Thai Ngoài Ý Muốn
Tiểu Thuyết ChungTác giả: Chuyện xưa tốt đẹp của mặt than Chu Mặc để ôm được mỹ nhân về, bắt lấy bé con, đào bẫy, sau cùng thành công tóm được nhị hóa Lâm Ngạn. Bạn đọc: Đây là câu chuyện kể về một nhị hóa thoát tuyến thụ mang theo hai bé con (ngự tỷ ngạo kiều Lâm T...