#12

2K 221 17
                                    

Chưa bao giờ Tư Thành thấy Du Thái nổi trận lôi đình như lúc này. Phòng bếp trong phút chốc đã bị hắn phá cho tan tành, bàn ghế và xoong nồi đều nằm lăn lóc khắp nơi. Hắn mở tủ lạnh lấy hết những thứ mà Đông Anh vừa mới mua, đem tất cả rải ra sàn rồi chà đạp lên chúng.

- Quan tâm nhau quá nhỉ? Còn mua cả thuốc bổ cơ đấy, em nghĩ tôi không có tiền để mua cho em sao?

Du Thái nhặt một lon sữa nằm dưới đất lên, thấy trên đó có dòng chữ " sữa dành cho người mang thai", hắn sững sờ nhìn cậu.

- Cái gì đây?

Tư Thành run rẩy né sang chỗ khác, Du Thái nắm cằm cậu xoay qua, gặn hỏi thêm một lần nữa:

- Tôi hỏi cái gì đây?

- Em...em không biết.

- Mẹ kiếp! Đừng nói là hắn làm em có thai rồi đấy chứ?

Hắn ném lon sữa vào vách tường khiến đáy lon biến thành một hình thù méo mó. Tư Thành kinh hãi khi thấy hắn rút con dao trên bếp tiến về phía cậu. Du Thái điên rồi, hắn điên thật rồi.

- Du Thái, em...em không hề có thai với Đông Anh. Anh ấy chỉ mua nhầm sữa thôi mà.

Du Thái cười nửa miệng rồi ngồi xuống trước mặt Tư Thành, đem mũi dao nhọn hoắc lướt nhẹ trên vùng ngực cậu, mỗi một nơi đi qua đều để lại những vết hằn đỏ ửng. Tư Thành nín thở khi cảm thấy mũi dao đã lên tới cổ, cảm giác lành lạnh của kim loại làm cậu nổi hết da gà.

- Bây giờ tôi mới nhớ ra, ngày hôm đó em đột nhiên nôn nhiều như vậy...có phải là tại ốm nghén không? Em tưởng sẽ qua mắt được tôi sao? Em nghĩ tôi là thằng ngu sao?

Hắn vừa nói vừa ấn sát con dao vào yết hầu cậu. Lớp da trên cổ không lâu sau liền bị rách một mảng, Tư Thành thấy một dòng máu đỏ chảy xuống ngực mình, cậu sợ hãi hét lên.

- Đừng! Em xin anh...em xin anh mà! Tất cả chỉ là hiểu lầm, em không hề có thai!

- Con mẹ em, tới bây giờ mà còn che đậy cái gì?

Du Thái tức điên ném hung khí xuống sàn, hắn vơ lấy chai nhân sâm nằm bên cạnh, đột nhiên đem quần Tư Thành kéo mạnh xuống. Tư Thành vì cơn đau trên cổ nên nhất thời không để ý gì, một lúc sau mở mắt ra mới phát hiện cổ chai đang kề sát hạ thân mình.

- Có phải thằng Đông Anh đã chơi em như thế này không?

Hắn nói, đoạn đem chai thuỷ tinh nhét vào hạ thể cậu. Cổ chai tuy dài nhưng lại thô cứng, vừa mới vào được một phân đã gây nên một trận nhói đau.

- A...Du Thái, đừng...đau quá...hức...đừng mà!

Tư Thành la lên thất thanh, đầu ngửa ra sau còn mắt thì nhắm nghiền. Cậu chưa bao giờ trải qua cơn đau như thế, cảm giác như da thịt mình sắp rách đến nơi. Tại sao Du Thái lại có thể tàn nhẫn với cậu như vậy? Cậu không hề phản bội hắn, chỉ có hắn mới là người phản bội cậu.

- Đừng, đồ tồi! Anh thả em ra, đừng!!!

- Câm miệng!

Du Thái trong cơn giận mất đi hết lí trí. Chỉ cần nghĩ tới cảnh Đông Anh đem Tư Thành đặt dưới thân như lúc này, ruột gan hắn như có ai đó đang cào xé, máu trong người cứ không ngừng sục sôi.

[YuWin] Kẻ Bạc Tình ✔️Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ