Ông trời có lẽ luôn luôn chiếu cố Ngụy Anh Lạc, mọi chuyện đều lộ vẻ quá thuận lợi, thuận lợi để cho người cảm giác không chân thực. Ngay cả hôm nay dọn đi tứ hợp viện cũng là trời quang vạn dặm. Tô Thông làm việc lưu loát dứt khoát, không chỉ sai người đem phòng trong phòng ngoài quét dọn sạch sẽ, mà cả gia cụ vật dụng cần có đều chuẩn bị thỏa đáng.
"Ngụy Anh Lạc, ngươi có phải dùng mỹ sắc câu dẫn người ta?"
Minh Ngọc vẫn là có chút không thể nào tin nổi, chỉ dựa vào duyên gặp một lần liền có thể giúp được đến loại trình độ này.
"Hả?"
"Nếu không người ta vì sao đối ngươi tốt như vậy."
Ngụy Anh Lạc chỉ chỉ trang phục của mình, bày tỏ nam trang ở đâu ra mỹ sắc đáng nói.
Minh Ngọc cảm thấy cũng đúng, Ngụy Anh Lạc là nam trang, nghĩ sao cũng không có loại khả năng này.
"Được rồi, suy nghĩ nhiều như vậy, không bằng đi vào nhìn một chút xem nương nương có cái gì cần giúp không."
"Ờ."
Tính tình Minh Ngọc cũng thay đổi không ít, tuy vẫn dễ dạng bạo tạc phát cáu, nhưng thời điểm trọng yếu vẫn có thể phân rõ nặng nhẹ.
Tuy nói Tô Thông an bài đủ tinh tế, nhưng chung quy bản thân bày bố một phen mới thoải mái. Thói quen, người khác bao giờ cũng chiếu cố không tới. Ngụy Anh Lạc cùng Minh Ngọc bận rộn suốt một ngày cuối cùng đã có chút cảm giác thân thiết.
Ban đêm, Minh Ngọc bởi vì mệt nhọc cả ngày, bị Ngụy Anh Lạc đuổi đi ngủ. Nhớ lại người nọ còn chưa tắm gội, lại vội vàng đi nấu nước trước. Đợi nàng xách nước đi tới trong phòng Phú Sát Dung Âm, thấy người nọ ngồi trước bàn dài, cầm phật châu trong tay, suy nghĩ không biết trôi giạt đến phương nào.
Ngụy Anh Lạc không biết có phải mình ảo giác hay không, ngay lúc nàng vào nhà đã cảm giác được một tia thương cảm. Giờ phút này thấy người nọ bộ dáng như vậy, nội tâm lại loạn thành một đống.
"Nương nương, hôm nay mệt nhọc cả ngày, nước đã chuẩn bị xong, trước tắm gội đi."
Thấy người nọ luôn không chú ý tới mình tiến vào, chỉ đành phải kiên trì đến cùng gọi trở về suy nghĩ của nàng.
"Ừ."
"Ta đi đem quần áo nương nương lấy tới."
"Được."
Từ đầu chí cuối không nhìn nàng một cái, chỉ đi ra sau bình phong cởi quần áo ngâm mình trong thùng nước tắm.
Ngụy Anh Lạc lấy quần áo đứng hầu bên ngoài bình phong, hồi lâu không thấy người bên trong kêu nàng, trong lòng cuống cuồng, liền tự đi vào.
"Nương nương!"
Ngụy Anh Lạc có chút tức giận, tiến vào liền thấy người nọ dựa vào thùng nước tắm thoáng chợp mắt. Tiến lên thử độ ấm trong nước một chút, trong lòng càng bực thêm một phần.
"Nương nương có chuyện gì không thể cùng Anh Lạc nói, sao cứ phải gây khó dễ thân thể mình?"
Phú Sát Dung Âm bị thanh âm của Ngụy Anh Lạc kêu hoàn hồn, thấy nàng bực bội liền cười nói: "Thay quần áo thôi!"
![](https://img.wattpad.com/cover/160875817-288-k192754.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[BH|Hoàn] Diên Hy Công Lược ĐN | Hoa Tàn Hoa Nở Trăng Mãi Tròn - Y Sanh Đích Ca
FanfictionTác giả: Y Sanh Đích Ca | Editor: Atom | Truyện edit CP: Phú Sát Dung Âm x Ngụy Anh Lạc | Lệnh Hậu | Lạc Hậu | Hậu Đậu Văn án Phú Sát Dung Âm muốn nhảy lầu? Chúng ta liền không để cho nàng nhảy. Để xem Anh Lạc làm thế nào dùng kế mang Phú Sát Dung...