[Đạo mộ ngắn][1] Đi dạo siêu thị

922 80 10
                                    

Bối cảnh đạo mộ, trình bày ở chương trước

Series tự làm bậy, không thể sống.

CP: Ngụy Anh Lạc x Phú Sát Dung Âm


—— Chính văn ——

Đã ba ngày trôi qua kể từ khi Ngụy Anh Lạc đem cái bánh tông xinh đẹp trăm năm tuổi này lãnh về nhà. Nàng lúc ấy cũng không biết tại sao, nhưng nhìn thấy nữ bánh tông kia cô linh linh nằm trong quan tài, mở đôi mắt long lanh nước chòng chọc nhìn mình, trái tim nàng lại cũng trực tiếp cùng đối phương hóa thành một bãi nước, làm sao cũng không cứng nổi.

"ĐM! Mẹ nó thật vô dụng!" Ngụy Anh Lạc gãi đầu một cái, ngồi trên ghế sa lon tự chửi mình. Ngụy tỷ đại danh đỉnh đỉnh giới đổ đấu lại có thể thua trong tay một cái bánh tông vô danh, thật là hay ho.

(*) bánh tông: nhng xác ngưi đưc bo qun k ko b mc nát trong mộ. Đ đu: ý ch đo m.

Có thể là động tĩnh hơi lớn, đầu sỏ gây ảnh hưởng bản thân liền từ phòng ngủ đi ra.

"Anh Lạc, ngươi làm sao vậy?" Nhìn thấy hàng chữ này, trong lòng Ngụy Anh Lạc đều là bất đắc dĩ.

Nhớ đến thời điểm nàng hao hết sức lực đem đối phương lãnh về nhà, bánh tông kia quả thực chẳng khác gì đứa trẻ thiểu năng trí tuệ, cái gì cũng không biết, bản thân hỏi nàng vài vấn đề nàng liền muốn kéo tay mình. Sau đó Ngụy Anh Lạc mới biết là bánh tông này không biết nói chuyện, hoặc có thể nói là không cách nào nói chuyện, cho nên mới muốn viết cho mình xem.

"Ngươi biết chữ?" Ngụy Anh Lạc hỏi. Bánh tông kia gật đầu một cái.

"Vậy ngươi viết cho ta xem." Ngụy Anh Lạc lục tung tìm bút lông, bởi vì không có mực nên cũng chỉ đành đổ mực bút máy ra cho nàng chấm, thuận tay ném cho nàng một tờ giấy.

"Ngươi tên gì?" Ngụy Anh Lạc hỏi.

"Phú Sát Dung Âm" Trên tờ giấy trắng xuất hiện một màu lam không có nửa điểm phù hợp với bút lông, nhưng chữ viết lại sắc sảo thanh tú, nhìn ra là có căn cơ thư pháp.

"Đại gia khuê tú", Ngụy Anh Lạc híp mắt ở trong lòng đánh giá như vậy, nhìn bộ y phục nàng mặc lúc ra khỏi mộ thì biết, một thân trang phục phụ kiện Mãn châu đan thêu như vậy bán ra bét cũng phải tám con số.

"Ngươi họ Phú Sát? Hoàng đế Càn Long ngươi biết không?" Ngụy Anh Lạc quan sát đối phương một cái, rồi lại hỏi.

"Biết, ta là Hoàng hậu của hắn." Nữ nhân kia sắc mặt phức tạp viết, nhưng lúc cầm bút viết hai chữ "Hoàng hậu" hơi có vẻ ẩu tả.

"Thôi đi, Phú Sát Hoàng Hậu người ta chôn ở bên trong Dụ lăng, làm sao có thể chạy đến đây!" Ngụy Anh Lạc cơ hồ muốn cười ra tiếng, nàng cảm thấy nữ bánh tông này có thể là đầu óc có bệnh.

Nữ nhân kia nhìn Ngụy Anh Lạc cười lên cảm giác có chút ngẩn ngơ, tiếp đó lại đặt bút viết: "Ngươi nói đúng, vậy thì ta không phải là Phú Sát Hoàng Hậu."

[BH|Edit] Diên Hy Công Lược ĐN | Tuyển tập Lạc Hậu - Nhiều tác giảNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ