Nửa tỉnh nửa ngủ, Lâm Mộc nghe thấy bên cạnh có âm thanh nói chuyện cùng tiếng cười khẽ. Hai mắt cố gắng mở ra, cảm thấy trong phòng u ám, hắn thử nâng tay, ngón tay nhấc lên một chút, cảm thấy xương cốt toàn thân đều cứng ngắc. Lâm Mộc trong lòng hận!
"Patrick, hỗn đản! Dã thú! Ta có ý tốt đưa quần áo cho ngươi, ngươi dám đối với ta như vậy! Hừ hừ, ngươi chờ đó, chờ ta tốt lên liền đòi lại gấp đôi."
Ra sức ngồi dậy, "Tê" Lâm Mộc đau đến hút khí, trong lòng càng giận."Vương bát đản, cả đêm đem ta giống như bánh áp chảo lật qua lật lại..." Lâm Mộc ở trong lòng đem Patrick hung hăng mắng một lần, mới thoáng bình tĩnh trở lại, nhưng kế tiếp đập vào mắt là ba cặp mắt mang theo hứng thú.
Lâm Mộc nhìn lại bộ dáng hiện tại của mình, vạt áo bán mở, dấu vết ái muội trên người bại lộ dưới không khí, dấu vết hồng hồng tím tím ở trên cổ càng nhiều.
Lâm Mộc vội vàng kéo chăn che lại. Trong lòng lần thứ hai đem đầu sỏ gây tội mắng to một trận, sau đó quát ba người đang cười kia: "Cười cái gì cười a! Có. . . Có cái gì buồn cười ." Hắn nương việc lớn tiếng để che đậy sự ngượng ngùng của mình. Trong lòng càn giận Patrick, đem hắn ăn kiền mạt tịnh đến xương cũng không còn mà giờ không thấy mặt mũi đâu, còn để ba người này đến chê cười hắn, hỗn đản đến cực điểm!
Linie lo lắng đem Lâm Mộc chọc giận, ý bảo những người khác đừng cười. Y tiến lên nhẹ nhàng đem Lâm Mộc nâng dậy để cho hắn ngồi dựa vào vách tường.
Lâm Mộc cử động không cẩn thận đụng phải vết thương nơi khó mở miệng kia, cắn răng cố nhịn.
"Lâm Mộc, ngươi có đói bụng không? Ta đi lấy đồ ăn cho ngươi."
"Lâm Mộc, ta đi lấy nước rửa mặt cho ngươi."
Lâm Mộc gật đầu đáp ứng.
Trong phòng chỉ còn lại hắn và Linie làm cho hắn cảm thấy có chút xấu hổ, sợ y giễu cợt mình, ánh mắt nhìn tới nhìn lui cũng không dám nhìn Linie. Ở trong lòng Lâm Mộc, Linie tính cách ôn hòa tốn tại giống như đại ca ca, làm cho bộ dáng hiện tại của hắn thật không tốt.
Linie hiểu được Lâm Mộc ngượng ngùng cũng không nói gì mà lẳng lặngở bên cạnh.
Lâm Mộc không thoải mái xoay xoay thân mình, lưng dựa vào tường thật không thoải mái.
Phil bọn họ rất nhanh trở lại, Lâm Mộc đơn giản rửa mặt một chút, liền cầm lấy đồ ăn mà Sacha đưa nhanh chóng ăn. Hắn thật sự đói bụng, tối hôm qua gây sức ép lâu như vậy, hao phí nhiều thể lực, hiện tại cũng gần giờ ăn cơm trưa. Hiện tại xem như đem điểm tâm cùng cơm trưa ăn cùng nhau.
Sacha cho hắn ăn là hoa quả mềm, tình huống hiện tại của Lâm Mộc không thích hợp ăn thịt.
Lang thôn hổ yết ăn xong, Lâm Mộc một chút cũng không thỏa mãn. Ở trong lòng Lâm Mộc hoa quả không thể so với món chính, tình huống hiện tại của hắn không thể nào ăn thịt, bất quá, hắn cũng chưa từng giống hiện tại tưởng niệm món chính như vậy.Lâm Mộc tử nhỏ cùng mẹ sinh hoạt ở phương bắc, cho nên thực thích mì phở, thích khẩu vị thanh đạm, hơn nữa thích cay, cho dù sau lại vào Lâm gia sinh hoạt nhiều năm như vậy, khẩu vị khi ăn cơm cũng không thay đổi.
BẠN ĐANG ĐỌC
[HOÀN] BỘ LẠC DU THÚ
Non-FictionTác Phẩm: Bộ lạc du thú - Xuyên việt chi du thú bộ lạc Tác giả: Tử Sắc Kinh Cức Thể loại: Xuyên qua, hữu tình độc chung, dị thế đại lục, thú nhân, ấm áp, sinh tử, nhất thụ nhất công, cường cường, HE. Tình Trạng: Hoàn Tình trạng edit: Hoàn. Edit...