Chương 7 - Sinh bệnh, thuốc đặc hiệu

4.8K 327 33
                                    

Beta: Dâu

----------

Sau khi Patrick đem ý tưởng của Lâm Mộc nói cho mọi người, bọn họ đột nhiên cảm thấy giấc mộng thành lập bộ lạc đã không còn quá xa vời đến mức không thể với tới được nữa.

Các thú nhân cảm thấy, tuy rằng không thể lý giải nhà là cái gì, nhưng theo giống cái kia nói đó là địa phương sáng hơn, ấm áp hơn so với sơn động. Bọn họ còn có thể từ biển rộng có được muối, mặc dù có chút bất khả tư nghị*, nhưng không phải lão đại đã nói giống cái kia biết sao. Thật sự là một giống cái giỏi giang a.

(*) bất khả tư nghị: không thể nào hiểu nổi, không thể nào suy nghĩ bàn luận ra được.

Chính là Lâm Mộc đang ghé vào người Patrick nằm phơi nắng đã không biết cậu đã trở thành một giống cái rất giỏi giang, đương nhiên cho dù biết Lâm Mộc cũng chỉ rối rắm mà thôi, xưng hô giống cái này cậu không thể nào tiếp thu.

Nếu đã quyết định tìm một chỗ thích hợp xây phòng, bọn họ đương nhiên không cần phải chạy nhanh tới phương bắc. Địa phương này có rất ít người cư trú, thực vật cũng ít, không phải là địa phương để sinh sống.

Lâm Mộc đem Cầu Cầu từ trong ba lô lộ đầu ra ôm vào trong ngực, nhìn nhìn cảnh vật bay qua phía dưới, "Patrick, ngươi cảm thấy chúng ta xây nhà ở nơi nào đây?"

"Ngươi cảm thấy sao?"

Lâm Mộc suy nghĩ một chút, "Chúng ta tìm địa phương bí mật một chút, tốt nhất là bốn phía núi vây quanh. Ta lo lắng nếu bị bộ lạc khác biết đến nơi cư trú của chúng ta, tìm đến phiền toái sẽ không tốt. Hơn nữa phụ cận nhất định phải có nguồn nước mới được."

"Bí mật là điều đương nhiên, tuy rằng bọn ta không sợ chiến đấu với người khác, nhưng luôn có người khiêu khích cũng rất phiền toái."

"Đúng vậy, cũng không biết có nơi nào như vậy hay không. Có nơi nào không bị bộ lạc khác biến thành lãnh địa?"

"Yên tâm, không phải nơi nào cũng thành lãnh địa. Bộ lạc thú nhân sẽ lấy bộ lạc mình thành trung tâm, sinh sống trong địa phương săn bắt nhất định. Tuy rằng phạm vi khu vực không nhỏ, nhưng luôn luôn có nơi họ không đặt chân đến. Chúng ta nhất định có thể tìm được nơi giống như ngươi nói."

Lâm Mộc ngẫm lại cũng đúng, theo bọn họ nói, thú nhân trên đại lục thật sự là thiếu đến đáng thương. Bộ lạc có bốn năm trăm người đã được coi là một bộ lạc rất lớn, hơn nữa các bộ lạc cách nhau rất xa, dưới loại tình huống này bọn họ có lẽ có thể tìm được một chỗ thế ngoại đào nguyên* cũng nói không chừng.

(*) thế ngoại đào nguyên: ý chỉ nơi tốt đẹp, ngăn cách với thế giới bên ngoài.

"Patrick, chúng ta phải nhanh chóng yên ổn định cư mới được. Chúng ta phải xây nhà xong trước mùa mưa, như vậy mới có thể bình yên vượt qua mùa mưa." Hơn hai mươi ngày mùa mưa là một chuyện phiền phức, nếu bọn họ vẫn chưa có an bài xong, vậy thì phải ở trong sơn động vượt qua.

"Được."

Ngay tại thời điểm mọi người đang cao hứng không phải đến phương bắc rét lạnh, lại xảy ra một việc khiến Lâm Mộc vô lực.

[HOÀN] BỘ LẠC DU THÚNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ