Patrick gắt gao ôm lấy Lâm Mộc, hôn lên mái tóc mềm mại của hắn.
"Đáp ứng ta về sau đừng tùy hứng như vậy. Ta biết Casso không dám một mình mang ngươi ra ngoài. Tự nhiên là do ngươi ép buộc nó. Mộc Mộc, ngươi rất không có ý thức nguy hiểm, thế giới này bất đồng với nơi đó của các ngươi."
"Ta sẽ không có lần sau." Lâm Mộc cam đoan, "Hôm nay ta rất sợ hãi. Patrick, ta phát hiện có thú nhân săn thú ở ngọn núi này."
Patrick gật đầu, "Thú nhân vào mùa mưa sẽ ra ngoài, ngọn núi này lớn như vậy, tự nhiên là sẽ có thú nhân tới nơi này."
"Vậy không sao chứ? Không lo lắng sẽ có thú nhân phát hiện ra nơi này của chúng ta sao?" Hắn lo lắng hỏi "Chúng ta đem lối ra vào sơn cốc lấp lại đi. Ta hôm nay ở nơi đó suýt nữa bị phát hiện."
Thấy Patrick nghe thấy hắn nói suýt nữa bị phát hiện mà nhíu mày liền vội vàng cam đoan lần nữa "Đây là lần cuối cùng, ta cam đoan!"
Có lẽ việc Lâm Mộc cam đoan có chút hiệu quả, sắc mặt Patrick khôi phục bình thường.
"Cửa sơn cốc không cần lấp, đó là dành cho các ngươi xuất cốc. Tuy có thể cho dực thú mang các ngươi ra ngoài, nhưng giống cái có bạn lữ không thể tùy tiện ngồi lên thú hình thú nhân khác. Hơn nữa nếu xảy ra chuyện gì còn có thể lưu cho các ngươi một con đường." (dực thú = thú biết bay)
"Vạn nhất bị phát hiện thì như thế nào? Hôm nay nếu bọn họ cẩn thận điều tra một chút liền sẽ phát hiện cửa sơn động."
Patrick kéo chăn đơn đắp lên vai Lâm Mộc, "Ta kêu rất nhiều rắn độc thủ trong sơn động, cho dù bị người khác phát hiện cũng không cần lo lắng."
"Rắn độc? Ngươi sẽ không phải nói cho ta biết, trong cái sơn động kia khắp nơi đều là rắn độc chứ?" Lâm Mộc nghĩ tới âm thành sàn sạt kia, nghĩ đến ở trong bóng tối đều có các loại rắn độc nằm, nhịn không được rùng mình.
"Nếu người ta trú mưa, sẽ không ngộ thương chứ?" Dù sao sơn động kia rất dài, người ta không hướng vào bên trong tìm tòi nhưng ngoài ý muốn tiến vào liền sẽ không phải chết oan uống bởi đám rắn độc này?
"Ta chỉ ở phần sau sơn cốc mới phóng rắn độc, nếu bọn họ vi phạm đám rắn kia mới cảnh cáo, nếu không xông vào đám rắn kia sẽ không công kích."
Lâm Mộc cảm thấy làm như vậy thực hợp lý, nghĩ đến Patrick có thể kêu gọi về một đám rắn liền thấy thần kỳ, "Làm sao ngươi gọi được chúng nó? Ý ta là đám rắn kia, chẳng lẽ bọn nó trời sinh nghe lệnh ngươi, ngươi có thể cùng bọn nó giao lưu, cho bọn nó chỗ tốt bọn nó mới giúp cho?"
"Vô luận loài động vật nào cũng đều chú trọng cường giả vi tôn, ta mạnh hơn bọn nó, bọn nó sẽ nghe ta."
"À, thì ra là thế. Còn tưởng rằng ngươi có ngự xà thuật chứ? Nói như vậy ngươi có thể giao lưu với chúng nó?"
Patrick gật đầu, nhìn bộ dáng người này ánh mắt sáng ngời đối với cái gì cũng tò mò, sủng nịnh mà xoa xoa tóc hắn.
"Đừng xoa, kiểu tóc đều loạn." Đẩy tay Patrick ra, Lâm Mộc hỏi tiếp "Ngươi có thể giao lưu cùng bọn nó, vậy bọn nó đều thông minh sao? Bọn nó có thể nghe hiểu ngôn ngữ thú nhân chứ?"
BẠN ĐANG ĐỌC
[HOÀN] BỘ LẠC DU THÚ
Non-FictionTác Phẩm: Bộ lạc du thú - Xuyên việt chi du thú bộ lạc Tác giả: Tử Sắc Kinh Cức Thể loại: Xuyên qua, hữu tình độc chung, dị thế đại lục, thú nhân, ấm áp, sinh tử, nhất thụ nhất công, cường cường, HE. Tình Trạng: Hoàn Tình trạng edit: Hoàn. Edit...