Chương 21. Mới chỉ là khởi đầu

505 5 0
                                    

~*~

Hương bạc hà thoang thoảng trong không gian đầm ấm với tiếng nhạc du dương như đánh thức cảm xúc vốn bất ổn, cô bật khóc nức nở. Từng giọt nước mắt nóng hổi rơi xuống vai anh, dù qua một lớp áo vét anh vẫn cảm nhận được sự tê tái.


Những ngày cuối của kỳ nghỉ Hạnh Nguyên giam mình trong nhà không ra ngoài cũng không liên lạc với Minh Hải. Cô biết hành động của mình hôm trước là không đúng, chính vì thế không biết đối diện với anh ra sao. Minh Hải sau ngày hôm đó chẳng hề nhắn tin hay gọi điện cho cô, ngần ấy cũng đủ biết là anh đang giận. Trước mặt anh cô hoàn toàn không biết giải thích, chỉ đành im lặng.

Một mình trong căn nhà quen thuộc, Hạnh Nguyên liên tục suy nghĩ về tình trạng hiện nay của cả hai. Tình cảm dành cho nhau không phải là không sâu sắc, cô đã yêu anh rất lâu rồi, mười năm chứ không phải mười ngày. Còn anh, dù quãng thời gian vừa qua chưa thể nói là dài nhưng những gì anh thể hiện lại đủ nhìn nhận được anh thật lòng như thế nào. Cô chẳng phải không tin anh, thậm chí là tin một cách mù quáng. Nhưng bây giờ không phải là năm 2003, con người anh đã đổi khác quá nhiều. Là bản thân cô lo sợ tình cảm này không chỉ đơn thuần là tình cảm trong sáng năm nào. Cô hoàn toàn không dám chắc và tự tin về chính mình, vì thế mới dẫn đến hành động nông nổi hôm trước.

Mười năm đã trôi qua, cho dù không muốn thì vẫn có quá nhiều thứ thay đổi. Lý Hạnh Nguyên cô đã không còn là cô gái mười tám ngây thơ mà thay vào đó đã trưởng thành hơn qua nhiều sóng gió. Tình cảm học trò mộng mơ có lẽ cũng dần trôi theo năm tháng, hiện tại, thứ tình cảm này lại mang dáng dấp của sự đấu tranh giành giật nhiều hơn.

Thứ hai đầu tuần Hạnh Nguyên trở lại với guồng quay công việc. Cô đến công ty với tâm trạng không được tốt cho lắm, vừa mới bước vào sảnh đã nhìn thấy thấp thoáng bóng dáng Kiều Gia Nhi. Cô chợt khựng lại, không dám đi tiếp nữa. Lồng ngực như có hòn đá đè nặng, giây lát chợt cảm thấy khó thở. Phải mất vài phút Hạnh Nguyên mới lấy lại được nhịp thở, nhanh chóng đến thang máy và lên tầng chín.

Sau kì nghỉ lễ Quốc khánh tập đoàn S bắt đầu bước vào đợt làm việc bận rộn hơn. Những ý tưởng cũng như dự án chuẩn bị trước đó cho bộ sưu tập mùa đông đã phải được đưa vào sản xuất. Chỉ còn không đầy một tháng nữa là mùa đông sẽ đến cho nên nếu mọi việc không được thực hiện một cách nhanh chóng thì sẽ khó mà cạnh tranh với các tập đoàn thời trang khác. Minh Hải cũng vì điều này mà bận rộn hơn, các cuộc họp diễn ra triền miên. Nhiều hôm cả ngày làm việc của anh không họp với đối tác thì là họp với các nhân viên, gần như không có thời gian nghỉ ngơi. Công việc của Hạnh Nguyên thì lại không đến mức bận rộn như vậy, vì cô không phải là thiết kế chính của đợt này. Có những lúc muốn tìm anh mà cô lại sợ làm ảnh hưởng đến công việc của anh. Nhiều đêm ôm nỗi nhớ thành những giọt nước mắt mà chỉ biết một mình thổn thức.

Cho đến một hôm sau khi kết thúc công việc Hạnh Nguyên vội vàng rời khỏi phòng thiết kế vì chút nữa cô có hẹn với Tâm Chinh và Học Vũ. Chỉ lo đến muộn cô bạn lại cằn nhằn nên cô mới phải vội vàng như vậy. Nào ngờ khi thang máy vừa dừng lại, cô đã giáp mặt với anh. Lần đầu tiên sau gần hai tuần không liên lạc, cảm giác nhìn thấy nhau mà như người xa lạ khiến Hạnh Nguyên phải kiềm chế rất nhiều mới không rơi lệ. Cô nhẹ bước vào thang máy, không nói gì, cố ngẩng cao đầu để nước mắt không rơi. Không gian y hệt ba tháng về trước, khi anh và cô cũng gặp nhau trong thang máy như thế này. Ngày đó anh không hề nhìn cô đến một lần, hôm nay cũng vậy, dù cho trước đó cả hai vẫn bên nhau thật hạnh phúc.

[Full] Tình yêu của em mãi dành cho anhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ