Mavis đứng bên ngoài nghe thấy ông em chồng nói chuyện ngọt quá nên chẳng dám đẩy cửa bước vào, chỉ lẳng lặng treo túi thức ăn lên nắm đấm cửa. Chị lên xe về nhà rồi mới lấy điện thoại ra nhắn tin nhắc đôi trẻ ăn tối, khóe môi cứ nhoẻn cười chúm chím mãi không thôi. Anh Zeref đang làm việc với cái laptop, trông thấy chị hí hửng thế bỗng dưng nổi cơn tò mò. Nghe vợ yêu kể xong hết đầu đuôi, anh phì cười, buông một câu cảm thán:
- Đáng yêu thật! Em nghĩ xem hai đứa nó có phải là đã phải lòng nhau rồi không?
- Cuộc sống mà, sao mình đoán được chứ anh? - Chị dâu của Natsu bật cười. - Nhưng em cũng tin là thế đấy. Lần đầu tiên em nhìn thấy hai đứa trên đường ở chapter 6, em đã chụp hình bọn nó lại làm kỉ niệm rồi. Đúng là hai đứa nó rất đẹp đôi.
- Nhưng mà hai đứa nó ở trong bệnh viện thế có ổn không? - Zeref nhíu mày. - Lucy say nắng đến mức phải vào viện truyền nước thì đúng là hơi không ổn đấy...
- Có Natsu ở đó mà anh. - Chị Mavis tựa đầu lên vai chồng, trấn an. - Không sao đâu, hai đứa nó cũng đã lớn rồi!
Anh Zeref ôm vợ vào lòng, gửi lên mái tóc dài của chị một cái thơm thật sâu. Natsu lớn nhanh quá. Nó trưởng thành từ khi nào mà anh chẳng kịp hay. Khẽ liếc sang tấm ảnh gia đình ở trên bàn làm việc, anh cầm lấy và ngắm nghía mất một lúc lâu. Ảnh này chụp hôm đám cưới của anh và Mavis, ngoài gia đình anh ra còn có mặt 3 thành viên của nhà Heartfila nữa. Đúng là "Đại gia đình Drafilia" như Lucy hay gọi. Mà không, gọi "Đại gia đình Dragneel" thì hợp lý hơn. Vì trông hai đứa bọn nó chẳng khác nào một đôi uyên ương cả.
- Anh không định ngủ à? Khuya rồi đấy!
Zeref Dragneel nhấn nút tắt laptop rồi chui vào chăn cùng vợ yêu. Trước khi chìm vào giấc ngủ, anh còn không quên gửi tin nhắn cho thằng em trai yêu dấu.
"Anh chị đã thanh toán tiền viện phí rồi. Hai đứa có cần anh gọi điện cho giáo viên để xin nghỉ sáng mai không?"
***
Lucy duỗi chân ngồi dậy, cảm thấy bản thân khỏe hơn bao giờ hết. Mới năm giờ ba mươi phút, Natsu vẫn còn đang say giấc nên cô chẳng dám gọi. Nhưng bàn tay cậu lại hư nữa rồi! Sao cậu cứ nắm tay cô chặt thế không biết nữa. Thoáng thấy điện thoại cậu vụt sáng, Lucy nhanh tay chộp lấy và bấm tắt báo thức đi. Thông báo tin nhắn hiển thị trên màn hình đập vào mắt khiến cô không khỏi tò mò. Mở lên đọc những dòng tin nhắn của con trai cả của nhà Dragneel tối qua, tóc vàng không khỏi cảm động. Câu trả lời của Natsu vẫn còn nằm im lìm trong hộp thư nháp, nhưng tiếc qua cũng đủ để cô tưởng tượng được cảnh cậu ngồi tỉ mẩn viết gõ chữ sau khi đã suy nghĩ rất lâu.
"Anh xin cho Lucy thôi. Sáng mai em còn phải giải quyết vài chuyện ở trường."
Lucy trút một tiếng thở dài. "Vài chuyện ở trường" có lẽ là đang hàm ý chuyện của cô hôm qua. Vụ này thì đúng là căng thật, dù cô chỉ bị xây xát một tí nhưng như thế cũng đủ để nhà trường đình chỉ học cả lũ kia rồi. Ngẫm lại những lần lộn xộn mà bản thân vừa trải qua, Lucy vẫn cảm thấy sốc bởi chính miệng Juvia nói rằng cô ả theo lời Lisanna đến "xử" cô một cách tàn nhẫn như thế. Tóc vàng cảm thấy chán cuộc đời này thật sự. Con người sống với nhau mà tâm ý khó đoán ghê gớm. "Chơi với bạn hết mình, bạn chơi lại hết hồn" là có thật. Ngày trước Lisanna và cô không thù hằn gì với nhau, bây giờ lại vì thằng bạn đầu bò của cô mà choảng nhau một trận sứt đầu mẻ trán thế này. Sau kì nghỉ hè, cũng là tóc ngắn hẹn cô ra tiệm trà sữa nói chuyện với cái mục đích không muốn cô vì để tâm đến chuyện bị người ta dị nghị mà xa lánh Natsu. Lúc trước vui vẻ bao nhiêu, bây giờ thì... Lucy không muốn nghĩ đến nữa.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Nalu] Bạn thân hay yêu nghiệt?
FanfictionChỉ là câu chuyện về đôi bạn thân lầy - nhây - bậy - bựa, rất thích quăng thính cho nhau và thiên tình sử lâm li bi đát của bọn nó. Truyện có sử dụng từ ngữ "nặng" (đã được tác giả thay thế bằng tiếng lóng và hạn chế sử dụng hết mức có thể). Truyện...