Một ngày dài đằng đẳng rồi cũng phải trôi qua. Tất bật bận rộn để thích nghi với nơi ở mới và tìm kiếm công việc vẽ vời cho mình, cuối cùng Jungkook cũng trở về nhà khi bầu trời đã đen đặc.
Chiếc khăn tắm lau vội mái tóc còn ươn nước, Jungkook mặc một bộ đồ đơn giản từ phòng tắm bước ra, đôi mắt nhìn sang chiếc bàn làm việc nhỏ. Tới lúc rồi nhỉ, cậu không muốn cứ như thế giữ mãi trong lòng.
Ngồi vào bàn rút ra một tờ giấy trắng, kê lên quyển sách thật ngay ngắn, Jungkook chắp bút
"Gửi em, người tôi yêu sâu đậm
..."
Con chữ sau cùng vừa dứt thì thời gian cũng đã tính qua ngày mới. Phải nhanh chóng đi ngủ để ngày mai còn dậy sớm tìm công việc mới. Những dòng chữ từng nét nắn nót hằn in rõ ràng trên trang giấy như tình cảm mà Jungkook nâng niu bấy lâu. Hết thảy những lời cậu muốn nói, liệu một trang giấy là đủ.
Những vệt nắng đầu tiên của ngày mới đã gõ qua ô cửa sổ nhà Jungkook. Cậu nheo mắt chớp chớp vài cái rồi ngồi thẳng dậy. Mở cửa sổ để ánh nắng tràn vào phòng một cách sảng khoái rồi Jungkook mới đi vệ sinh cá nhân. Quần áo gọn gàng, tươm tất, Jungkook với tay lấy "mảnh tình" của cậu trên bàn. Nhìn lại một lượt rồi cuộn nó nhỏ lại cho vào cái lọ thủy tinh sát vách tường. Có cả một đống lọ thủy tinh như thế, là của chủ nhà cũ, chắc để quên chưa lấy hay bỏ đi rồi cũng nên. Kiểm tra kĩ càng "mảnh tình" kia an toàn trong cái lọ đã đóng chặt nút, Jungkook mới yên tâm rời khỏi nhà.
Nắng buổi sớm thật dễ chịu, mùi gió biển nồng nàn tràn vào từ lòng biển khiến Jungkook thấy rất sảng khoái. Ra biển sớm như vậy chính là để Jungkook tỏ lòng mình đây. Suy nghĩ và cách làm của cậu có vẻ hơi trẻ con nhưng mà cậu chỉ nghĩ ra được có thế.
Ngay từ đầu là biển biết rõ tình cảm này thì cho đến cuối cùng vẫn là hy vọng biển chôn vùi nó sâu dưới đáy giúp cho cậu.
Jimin ah...
Anh có nghe thấy nỗi lòng của biển không, nỗi lòng của em lồng vào biển. Chút tình này rồi ngày nào đó anh sẽ biết?
Sẽ hoặc mãi mãi là không.
Em gửi gắm nơi biển cả, có lẽ trôi dạt đi đâu đó, hay bị nhấn chìm dưới đáy biển sâu thăm thẳm kia. Chẳng sao cả, đời này nó gói gọn trong tim em rồi không phải sao.
Phải rồi, gói gọn một chút, cất vào một góc khuất thật sâu rồi không còn ngó ngàng gì đến nữa.
Ngồi trên mỏm đá khá xa khu vực người dân sinh sống. Jungkook thả chiếc lọ đi rồi quay trở lại với nhịp sống hằng ngày, kiếm tìm công việc cho mình.
Kể từ sau khi từ bệnh viện trở về, Taehyung không gặp Jimin thêm lần nào nữa. Jin hyung có nói cho Taehyung biết rằng Jimin buồn lắm và cứ nhốt mình trong phòng mãi thôi, chẳng muốn trò chuyện cùng ai. Là người bạn tri kỉ nhất cuộc đời này, làm sao Taehyung có thể đứng bên ngoài nhìn Jimin buồn bã như thế được.
Taehyung thương Jimin lắm, chỉ muốn Jiminie của anh cười xinh đẹp như trước đây thôi. Mang theo album ảnh mà mình vừa rửa xong sau đợt đi dã ngoại trên đồi, Taehyung trong lòng mong mỏi có thể khiến cho người bạn thân của mình vui vẻ trở lại.

BẠN ĐANG ĐỌC
Kookmin|| Chút Tình Gửi Gắm Biển Khơi
ФанфикAuthor : Nuty Couple : Kookmin Số chương: 33 💟 Xin đừng mang fic đi đâu khi chưa có sự đồng ý ạ. Văn án: "Begin... ... Để tôi kể cho em nghe chuyện về một vết thương lòng. Đi hết thế gian này cũng chẳng có liều thuốc nào chữa lành nổi. Nếu liều thu...