Khi tai ách xảy ra, hoặc bạn để nó đánh bại mình, hoặc bạn đánh bại nó..
Tôi không chùn bước, tôi không để nỗi sợ đánh bại bản thân mình thêm một lần nào nữa. Là một người sống quân tử thì chuyện gì xảy ra cũng có thể xử lý được, quan trọng là nhanh hay muộn. Ông trời không triệt đường sống của ai bao giờ cả. Dù khó khăn cỡ nào cũng sẽ có lối khác để đi nên vậy phải thật mạnh mẽ
Như lời anh đã nói thì hôm nay anh sẽ đưa tôi đi gặp mẹ của tôi. Đứng trước cánh cửa nơi mà tôi đã từng sinh sống, cửa không khóa bên ngoài nên tôi chắc là bà đang ở trong. Tôi định đưa tay lên gõ cửa nhưng rồi khựng lại, tôi ngại phải đối diện với bà ấy, tôi ngại phải rơi nước mắt. Hàn Kiệt thấy vậy liền nắm lấy tay tôi, nhìn tôi rồi gật đầu nhẹ. Tôi thở một hơi thật dài, lấy hết can đảm để gõ cửa
Cốc.. Cốc.. Cốc
Ba tiếng vang lên thì hai giây sau tôi nghe tiếng mở khóa bên trong vì đây là cửa sắt. Mẹ tôi khi thấy tôi, bà mừng vừa khóc vừa nhào đến ôm chặt tôi
"Yến Nhi.. Mẹ xin lỗi con.."
Tôi không nói gì mà cứ để bà ấy ôm. Bà ôm tôi chặt như thể sắp mất tôi vậy. Bà khóc sao ? Bà xin lỗi tôi sao ? Vậy tại sao bà lại bán tôi đi rồi bây giờ lại có những hành động này ?
"Mẹ xin lỗi con.. Nhi à.."
"Mẹ đừng khóc nữa ! Con chưa chết đâu, con vẫn khỏe mạnh"
"Mẹ thấy có lỗi với con lắm.."
"Có lỗi ? Bán con đi rồi mẹ mới thấy có lỗi ?" Tôi ngắt lời
Bà câm lặng nhìn tôi, nước mắt vẫn rơi đều đều xuống hai gò má. Tôi quan sát kĩ thì thấy bà ốm đi hẳn, nhìn bà như bị bỏ đói lâu năm vậy, thấy mà xót nhưng tôi vẫn giận. Tôi không quên được những gì bà làm với tôi, dù dặn lòng phải bỏ qua không được giận nữa nhưng tôi không làm được
"Mẹ có nói con cũng không hiểu đâu. Thấy con vẫn bình an là mẹ vui rồi.."
"Con tới tìm mẹ là có chuyện.."
"Chuyện gì ?"
"Mẹ bắt khách đứng ngoài đường và nói chuyện như thế này à ?"
"À à mẹ quên.. Vào trong đi"
Bước chân vào bên trong, cảm giác quen thuộc một lần nữa hiện rõ trong lòng tôi. Cái giường đó tôi đã từng nằm ngủ, tủ đồ đó từng treo rất nhiều đồ của tôi, cái toilet đó tôi từng vừa tắm vừa hát trong đó, cái bếp đó từng có bước chân tôi đứng rửa chén.. Nhưng tất cả cũng chỉ là ĐÃ TỪNG !
"Cậu Hàn.. Cậu cũng đến à"
"Ừm ! Vợ tôi đi đâu, tôi theo đó"
Với vẻ lạnh lùng của Hàn Kiệt khiến mẹ tôi có chút sợ hãi nên bà liền quay sang nói chuyện với tôi
"Con tìm mẹ có chuyện gì ?"
Tôi đi thẳng vào vấn đề vì không thích vòng vo tam quốc
"Con cần biết chuyện năm xưa"
"Chuyện năm xưa ?"
Nhắc đến đây đột nhiên mẹ tôi lảng tránh ánh mắt qua chỗ khác. Hai tay bà đan chặt vào nhau với vẻ lúng túng

BẠN ĐANG ĐỌC
SÓNG GIÓ HÀO MÔN
RomanceĐột nhiên một ngày phát hiện bản thân bị mẹ ruột bán cho một tên nhà giàu.. Quái ra màn kịch chỉ để giúp cô nhớ ra tất cả Sóng gió từ việc bị trả thù của người ngoài lẫn trong gia đình.. Rồi sẽ như thế nào, mời các bạn ghé xem ❤️