Sau cái đêm anh ta ngọt ngào với tôi thì tôi đã thay đổi suy nghĩ về anh ta. Anh ta là một con người ngoài lạnh trong ấm, anh ta chỉ dịu dàng với tôi khi chỉ có anh ta và tôi. Khi mà có người khác thì anh qua vô cùng lạnh lùng. Dù sao cũng do anh ta mua tôi nên tôi phải sống theo cảm xúc của anh ta. Vui thì anh ta ngọt ngào, buồn là lạnh lùng đến đau tim
Với cái tuổi 17 chưa bao giờ yêu ai, chưa bao giờ rung động với ai... Mà hình như là có nhưng mà lần đó tôi không nhớ rõ tôi đã rung động với ai. Còn lần này nhịp tim tôi thấy rõ.. Tôi đã rung động trước anh ta ! Con gái mà, khi mà ở cạnh một người cứ suốt ngày dịu dàng với mình thì làm sao mà không rung động cho được. Tôi không muốn trèo cao vì sợ té đau. Anh ta giàu có và đẹp trai như thế đương nhiên sẽ có rất nhiều cô gái theo đuổi anh ta, tôi quê mùa nghèo nàn như này thì làm sao dám mơ xa vời chứ...
Cứ như mọi ngày, tôi thức dậy rồi vệ sinh thay đồ. Có điều hôm nay bỗng rất vui, giống như đang yêu vậy đó. Cứ cười tủm tỉm, đôi lúc nhớ lại những lần anh ta hôn tôi thì tôi lại đỏ mặt hết cả lên. Mở cửa sổ ra để ngắm vườn hoa hồng nở đỏ rộ đẹp ơi là đẹp, giống như bông hoa hồng đó, chúng nó tươi nó đẹp thì tôi cũng như vậy... Mê trai quá phải không mọi người ? Nhưng đâu đó tôi vẫn nhớ đến mẹ, mặc dù bà ấy là người bán tôi nhưng tôi không ghét bà, không biết bà có nhớ đến tôi không, bây giờ bà đang làm gì ? Bà có ăn uống đầy đủ không ? Bà có ngủ đủ giấc không ? Bà có khỏe không ? Bao nhiêu câu hỏi hiện ra trong đầu nhưng không có câu trả lời. Càng ngày nó càng trở nên một dấu chấm hỏi một to. Khóe mi bỗng cay, rơm rớm nước mắt rồi khóc như một đứa con nít
"Sao em lại khóc ?"
Tiếng nói phát ra từ sau lưng, tôi quay lại, tôi vẫn khóc, anh ta từ từ đi lại gần tôi, ánh mắt anh ta toát lên vẻ lo lắng. Lần đầu tiên anh ta ôm tôi, cái ôm ấm áp làm tôi khóc to hơn. Giống như con nít vậy, khi nó khóc, mình càng dỗ dành nó thì nó càng khóc to. Tôi không ngoại lệ !
"Có chuyện gì nói tôi nghe ?"
"Mẹ.. Tôi.. Tôi nhớ bà ấy"
Một tay anh ta vỗ vỗ sau lưng tôi, một tay ôm chặt tôi hơn
"Em có muốn gặp bà ấy không ?"
Tôi ngạc nhiên ngước mặt lên nhìn anh ta. Sao anh ta dễ dãi đến như vậy ? Chẳng phải rất khó gặp lại gia đình khi bị bán đi rồi sao ? Một phần tôi muốn gặp vì lo cho sức khỏe bà ấy , phần tôi không muốn vì buồn bà bán tôi. Nửa muốn nửa không, tôi không biết phải chọn như thế nào
"Không"
Tôi trả lời dứt khoát, câu trả lời cũng khiến cho anh ta ngạc nhiên nhìn lại tôi. Đừng ai thắc mắc vì sao có cơ hội mà không tận dụng ? Vì tôi buồn bà, tôi nhớ đến cái lúc tay bà cầm tiền rồi đứng đó nhìn người ta dắt tôi đi. Tôi muốn bà phải nhận ra cái việc làm bán con của bà là sai nên tôi quyết định sẽ không gặp bà. Dù gì cũng mới được có ba ngày, thôi cứ để từ từ
"Tôi tôn trọng quyết định của em"
"Nhưng.. Tôi muốn biết bây giờ bà ấy như thế nào ?" Tôi nói nhưng nước mắt vẫn rơi
Anh ta vuốt vuốt mái tóc tôi, tay lau đi dòng nước mắt khóc nhè của tôi, khoảnh khắc này tôi không bao giờ quên dù chỉ là một chi tiết nhỏ
![](https://img.wattpad.com/cover/186943485-288-k199950.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
SÓNG GIÓ HÀO MÔN
RomanceĐột nhiên một ngày phát hiện bản thân bị mẹ ruột bán cho một tên nhà giàu.. Quái ra màn kịch chỉ để giúp cô nhớ ra tất cả Sóng gió từ việc bị trả thù của người ngoài lẫn trong gia đình.. Rồi sẽ như thế nào, mời các bạn ghé xem ❤️