"Em tỉnh rồi sao ?" Là Hàn Kiệt
Thấy được anh, tôi vui lắm ! Tôi cười híp mắt không thấy Tổ Quốc đâu...
"Anh... Lại đây với em đi..."
Hàn Kiệt đóng nhẹ cánh cửa lại rồi từng bước đi lại ngồi cạnh tôi. Tôi như một đứa con nít đứa tay ra như muốn được mẹ ôm, tôi thì lại muốn Hàn Kiệt ôm. Vốn dĩ anh ấy lúc nào cũng cưng chiều tôi, yêu thương tôi nên khi ở bên cạnh anh ấy tôi giống như một chú mèo nhỏ vậy đó. Anh hiểu ý tôi cũng đưa tay ra ôm tôi vào lòng, anh vuốt tóc tôi, anh hôn tóc tôi
"Em nhớ anh quá đi.."
"Chà chà, mới tỉnh lại mà đã nhõng nhẽo với anh rồi sao ?"
"Đâu có đâu.." Tôi nũng nịu
Sự xuất hiện của anh làm cho tôi quên đi là mình bị thương ở bụng. Cơn đau cũng không thấy luôn, quả là khi có anh bên cạnh thì mọi thứ cứ như trở nên vô nghĩa. Đã mấy ngày rồi không được ôm ấp, ngửi cái mùi cơ thể anh nên bây giờ tôi cứ ôm chặt anh mà không buông
"Em có đau chỗ nào không ?"
Khi được anh nhắc thì tôi mới cảm nhận được vết thương dưới bụng hơi nhói vì tôi động đậy mạnh.. nhưng tôi giả vờ nói là không sao để anh yên tâm !
"Anh lo cho em lắm vợ ơi.."
"Thật hả anh ?" Tôi ngóc cái đầu nhỏ lên nhìn anh
"Đồ ngốc này ! Còn dám hỏi thật hay không thật hả ? Ai cho em cái quyền quyết định cho người lạ vào nhà thế ? Em đã thấy hậu quả chưa ?"
Đang vui mà đột nhiên bị anh mắng, trong lòng tôi có hơi uất ức.. Miệng một tiếng gọi là vợ, hai tiếng cũng gọi là vợ.. Vậy mà vợ đang bệnh mà vẫn vô tư trách mắng vợ.. Hàn Kiệt xấu xa !
"Anh nói cô ta là bạn anh, bạn của chồng đến chơi không lẽ em lại để khách của chồng đứng ngoài đường sao ?"
"Bạn thì bạn, anh có bảo em cho người này người kia vào nhà không ? Tụi lĩnh gác nó đã ngăn mà em còn ngoan cố, em bị như vậy là do em hay do ai ?"
Đấu khẩu không lại anh, lúc nào cũng vậy ! Nếu càng nói thì sẽ khiến Hàn Kiệt tức giận thêm mà thôi, tôi bèn thay đổi biện pháp đó là.. Khóc nhè !
"Huhu.. Em có lòng tốt nên mới cho cô ta vào nhà chơi.. Em đâu có biết cô ta lại làm như vậy với em.. Huhu.. Ừ là lỗi tại em !"
Hàn Kiệt đưa ánh mắt sắc lạnh nhìn tôi "Em đừng có mà giở trò, chiêu mít ướt này của em xưa lắm rồi"
"Anh không thương em gì hết.. Ai đời lại đi cãi nhau với người bệnh bao giờ đâu.. Anh hết thương em rồi chứ gì, suốt ngày chỉ biết mắng chửi em.."
Tôi bị anh ngắt lời..
"Ai nói anh không thương em ? Là em nói chứ không phải anh nói đâu nhé. Vì thương em nên anh mới mắng em, vì thương em nên anh mới nói cho em biết cái nào đúng cái nào sai. Em có thấy cái việc làm tốt đó của em dẫn đến hậu quả gì chưa ? Nó làm em đổ máu, nhập viện, tổn hao sức khỏe. Người lo cho em là ai ? Chẳng phải mẹ em và anh sao ? Vậy mà em còn trách ngược lại anh nữa à ?"
![](https://img.wattpad.com/cover/186943485-288-k199950.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
SÓNG GIÓ HÀO MÔN
RomanceĐột nhiên một ngày phát hiện bản thân bị mẹ ruột bán cho một tên nhà giàu.. Quái ra màn kịch chỉ để giúp cô nhớ ra tất cả Sóng gió từ việc bị trả thù của người ngoài lẫn trong gia đình.. Rồi sẽ như thế nào, mời các bạn ghé xem ❤️