Chap 40

15 3 0
                                    

Sáng 4 giờ ngày 1 tháng 12 năm 2019 theo giờ Việt Nam, một sự cố xảy ra ở một nghĩa địa trong Hà Nội. Lại nói về bọn yêu quái gồm Chằn Tinh và đám bạn hữu sau khi chết: hồn chúng nó không được ai cúng tế, đành đi lang thang để kiếm miếng ăn. Một hôm chúng tình cờ gặp nhau và mỗi bên kể cho nhau biết vì đâu gặp phải số phận long đong. Hai bên bàn nhau tìm cách báo thù Chiến thần Lạc Hồng cho bõ ghét. Chúng bèn lẻn vào nhà của Vương Huy đi báo mộng cho hắn. Nhưng Vương Huy không thèm nghe chúng nói, vì hắn cũng đã tuyên bố đầu hàng vô điều kiện trước sự chính nghĩa của các công, thụ, hủ đất Việt Nam và toàn thế giới.

"Trời ơi là trời, dậy đi mà. Tình nghĩa anh em lâu nay, các chú không tới độ bọn tôi là bọn tôi buồn lắm." Lũ vong hồn quái vật gào lên rối rít.

"Xùy, kệ mấy cưng, nhà anh bao việc." Vương Huy nói mớ.

"Ôi, đúng là trời độ y mà không độ mình." Lũ quái thở dài.

"Thì mấy cưng ngu quá, ngu đến mức Thánh Allah, Như Lai Phật Tổ với Chúa Giê-su cũng phải bó tay chấm cơm chấm vi ên với mấy cưng." Vương Huy nói.

"Thôi đi mà, bọn tôi hứa là bọn tôi sẽ không đi nát cúc dạo nữa đâu mà." Lũ quái réo to.

"Tới kỳ sau tự mình độ mình đi nhé, nhưng lần này tôi lên tôi đi cúng bái cô hồn đây." Vương Huy choàng dậy.

Ngay khi vừa thức dậy, Vương Huy làm một lễ cầu siêu cho đám cô hồn mất nết kia để chúng không tới ám nữa. Mâm đồ cúng chỉ đơn sơ mộc mạc có mâm ngũ quả gồm bộ 'cầu sung vừa đủ xài' (mãng cầu, sung, dừa, đu đủ, xoài) cộng thêm một quả thanh long đỏ rực và một quả dứa (người Nam gọi là "thơm"). Nếu như bày mâm ngũ quả miền Bắc thường có bưởi, đào, quýt, chuối, hồng và chú trọng ngũ sắc thì miền Trung và miền Nam coi trọng nghĩa của quả, thể hiện khí chất, sự thuận lợi về thiên nhiên. Khác với người Bắc là gia đình người miền Nam thường kiêng kỵ chưng trái có tên mang ý nghĩa xấu nên mâm trái cây của họ không có chuối (vì âm chuối đọc như "chúi nhủi", ngụ ý thất bại), cam quýt ("quýt làm cam chịu"), lê ("lê lết"), táo (người Nam gọi là "bom"), lựu ("lựu đạn") và không có cả sầu riêng, dù người Nam bình thường rất thích ăn sầu riêng, và không chọn trái có vị đắng, cay.

"Tết nhất chưa tới mà cúng cái này, coi bộ cũng được. Ít nhất cũng lấp miệng mấy đứa âm binh." Vương Huy tự nhủ.

Đến 7 giờ sáng theo giờ Việt Nam, đám yêu quái tan biến. Nhưng chỉ 10 phút sau, bọn ấy tự mình hồi sinh sau khi ăn mâm đồ cúng của Vương Huy.

"Trời mẹ, rồi xong luôn. Nguyễn Trung Quân là Chiến thần Lạc Hồng. Lưu Minh Quân là Quân của Chiếc nhẫn đi lạc. Mấy lâu nay mình đi cà khịa lộn người, thảo nào tụi mình bị nghiệp quật chết chùm cả lũ." Bọn yêu quái nói với nhau.

"Mà kệ đi. Body của Chiến thần Lạc Hồng khi chưa mặc giáp lên sẽ rất gầy còm và chẳng có tí múi nào. Các trùm tra công chủ chốt đã từ chức rồi, chỉ còn đám quái vật chúng ta. Nhưng đó chỉ là một trở ngại nhỏ dễ nhai thôi." Cũng bọn ấy đâm bang với nhau.

Đến 9 giờ sáng theo giờ Việt Nam, bắt đầu có những rối loạn nho nhỏ ở Hà Nội. Khi đã tìm ra được thông tin về Nguyễn Trung Quân (Chiến Thần Lạc Hồng), đám yêu quái mới biết cậu ta đang là học sinh cuối cấp sắp ra trường, học rất giỏi tuy nhiên tính tình ngổ ngáo nổi loạn, bị tất cả mọi người coi như cái gai trong mắt. Đặc điểm của Quân là cao ráo (khoảng 1m78 - trên 1m80) với đầu tóc không mấy chăm chút (không quá ngắn) che đi khuôn mặt sáng. Da dễ bắt nắng, trông khỏe mạnh đầy đủ da thịt. Giọng của Quân có nét trầm nam tính kiểu người Bắc, và Quân biết đàn ca khá hay. Lưu Trúc Hân là bạn cùng lớp của Quân, được xem như là trái ngược với Quân hoàn toàn khi nghiêm túc, khuôn khổ, gương mẫu, hoà đồng và luôn cố tỏ ra mạnh mẽ. Khuôn mặt cô dễ thương nhẹ nhàng. Chiều cao 1m60 trở lên, dáng người thon gọn. Tóc cô không ngắn hơn vai. Giọng cô trong trẻo nhẹ nhàng.

[Đam mỹ] Thế vận hội Olympics mỹ nam quốc tếNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ