Ngô Tà tư gia bút ký

140 10 2
                                    

Chương 9: Hoắc Tiên Cô - Thất Cô Nương

Hạ Tam Môn

Hạ Tam Môn là môn có tương đối ít cố sự, bởi vì bọn họ đều là người làm ăn, không thường tự mình hạ đấu, nhưng bởi vì có quan hệ gần, nghề nghiệp lại gắn với nhau chặt chẽ, cho nên Bình Tam Môn cùng Hạ Tam Môn thường kết thành thông gia, chẳng hạn như bà nội tôi và Giải Gia có quan hệ thân thích.

Thất Cô Nương — Hoắc Tiên Cô.

Làm việc trong Lão Cửu Môn chỉ có duy nhất một người phụ nữ, Bạch Sa Tỉnh chính là Hoắc Tiên Cô con gái của Hoắc bà có thể xem là một người phụ nữ có tầm quan trọng không hề thua kém các bậc mày râu, Hoắc bà có con trai theo cách mạng của Lão Mao, thời gian nội tình của cách mạng văn hóa bị lật ra, Hoắc gia cũng bởi vì vậy mà mai danh ẩn tích. Truyền thuyết thực đã vào ẩn phía sau bức màn, được một nhân vật lớn bảo vệ.

Mỗi lần nói tới Hoắc Tiên Cô, ông nội tôi đều phải ngó nghiêng xem bà nội tôi có ở nhà hay ở đâu gần đó không, bởi vì ông nội tôi cùng Hoắc Tiên Cô có một giai đoạn mà ở trong nhà thì xem như là một vấn đề nhạy cảm, phải tránh không để bà nội của tôi nghe thấy, nếu không bà sẽ đến nhéo tai ông mà mắng:

“Lão quỷ này, đã mấy chục năm rồi mà ông vẫn còn thương nhớ để ý đến ả hồ ly tinh kia!”

Không sai, quả thực Hoắc Tiên Cô và ông nội tôi trước đây đã từng có một giai đoạn mờ ám.

Bởi vì đề tài này không thể nói chi tiết được, cho nên tôi cũng không biết giai đoạn tình cảm này của ông nội và bà nội tôi lúc trước, nếu vấn đề xảy ra sau đó có lớn hơn đi nữa, tôi cũng không còn cách nào khác là đành chạy tới hỏi bà nội tôi, bà liền dùng kim đan len đánh lên đầu tôi, đuổi tôi đi chỗ khác.

Tất nhiên, có lẽ sự thật của chuyện này là môt loại tình huống khác, hoặc là ông nội tôi và Hoắc Tiên Cô có chút công việc mới đến đây, mà vì người ta quá đẹp, nên mới khiến cho bà nội ghen.

Ông nội tôi còn nói, Hoắc Tiên Cô đúng là có vẻ tư sản như vậy, từ biệt hiệu của bà ấy thì có thể nhìn ra ngay, vào lúc đó có nghĩ là Tiên cô hoặc là Tiên nữ, nói rõ ra là công nhận bà ấy rất đẹp. Hơn nữa ông nội của tôi nói, bà thực sự rất xứng với chữ “Tiên” này, bởi vì người phụ nữ này, có một khí chất khiến cho người ta không thể nhìn thẳng và khen ngợi một cách đùa giỡn. Loại khí chất này là do bẩm sinh mà có, chứ không thể nào rèn luyện ra được, nhìn bà, đàn ông căn bản không thể sinh ra ý nghĩ xấu nào được.

Vì thế tôi hỏi ông tôi, có phải ý của ông là Hoắc Tiên Cô kia giống một cái sân bay siêu cấp, dáng người của bà ấy so với tấm ván giặt quần áo còn bằng phẳng hơn không?

Ông nói tất nhiên là không phải, Hoắc Tiên Cô cao một mét bảy, rất thích mặc sườn xám, làn da thực sự rất trắng, tóc ngắn, khí chất của bà chính là đến từ ánh mắt, đó là một loại nhãn thần cao ngất trời, trong suốt vô cùng, tựa như chưa từng bị thế tục vấy bẩn. Nhìn ánh mắt của bà, bà muốn người làm cái gì ngươi đều sẽ tình nguyện làm.

Bây giờ suy nghĩ lại, cái này có điểm giống như Muộn Du Bình nha! Chẳng lẽ Hoắc Tiên Cô chính là một thể biến tính của Muộn Du Bình? Ấn tượng của bà ấy ở trong đầu tôi lại trở thành bộ dạng Muộn Du Bình mặc sườn xám.

Đạo Mộ Bút Ký - Ngoại TruyệnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ