Ngô Tà tư gia bút ký

200 14 0
                                    

Chương 3: Trương Đại Phật Gia

Trương Đại Phật Gia tên là Trương Khải Sơn, Trương gia chính là gia tộc thế gia bậc nhất tại Trường Sa. Bởi vì trong nhà có một pho tượng phật rất lớn không biết là được đem tới từ đâu, vì vậy mới được đặt biệt hiệu là Đại Phật gia. Trình độ phong thủy của Trương Khải Sơn vô cùng uyên thâm, điều này hoàn toàn không giống với phong cách của Nam Phái, mà chính là Bắc Phái. Tương truyền trên giang hồ rằng, Trương Khải Sơn có thể xem tam đại thổ, ông ta đứng ở trên núi, liếc mắt nhìn một cái, ngọn núi này ba trăm năm trước có hình dáng gì, ba trăm năm sau có hình dáng gì, đều có thể hiểu rõ như trong lòng bàn tay. Cho nên Trương gia luôn tìm được những ngôi mộ lớn, mà người khác không thể tìm thấy, thường thường có thể tìm được kỳ bảo. Hai cái vòng Trương Khải Sơn đeo trên tay chính là lấy được trên người bánh tông, tên là Nhị Hưởng hoàn, gõ nhẹ một cái, hai cái vòng ngọc đặc này có thể vang lên hai cái, nhất định rất trân quý. Trên vòng còn có khắc chữ, Trương Đại Phật Gia cho rằng đây khẳng định là không phải chỉ có một đôi. Vì thế không tiếc nghìn vàng tìm một cá vòng tay nữa, muốn phối thành “Tam Liên Hưởng”, câu chuyện này được truyền đi một thời làm cho mọi người ca tụng.

Trương Đại Phật gia còn có một huyền thoại xưa, chính là hành trình mang theo gia quyến từ Đông Bắc chạy trốn tới Trường Sa những ngày kháng chiến. Trước khi ba tỉnh Đông Bắc bị chiếm đóng, Trương Đại Phật Gia vẫn còn là một thanh niên trẻ, cha của ông ta đã dự cảm thấy tình thế không ổn, trước đó đã đem những người phụ nữ trong gia đình đưa tới nhà cha mẹ vợ ở Trường Sa trước, còn chính mình thì đút lót châu báu vào doanh trại quân đội, dự định là cùng con trai và thủ hạ chờ thuyền, thuận theo Trường Giang đi xuống.

Thế nhưng không ngờ chưa đợi được thuyền đến, quân Nhật Bản đã đánh tới nơi, đoàn người lúc đó bị nhốt ở trong thôn Liêu Tỉnh. Để thoát ra khỏi vòng vây, bọn họ lén vượt qua biên giới, kết quả cha của Trương Đại Phật Gia bị trúng đạn do càng quét súng máy mà chết, ông ta và vài người thủ hạ bị nhốt vào trại tập trung.

Lúc ấy chỉ cần bị đưa vào đó cũng có nghĩa là trước sau gì cũng sẽ bị đẩy tới mỏ than đá Hắc Long Giang làm công nhân khai thác. Đồng nghĩa với vĩnh viễn không có ngày nổi danh, chắc chắn phải chết chứ không còn nghi ngờ gì nữa, nhưng mà người Nhật canh gác thực sự rất nghiêm, hơn hết những người chạy trốn bị bắt trở lại đều bị dùng lưỡi lê đâm chết, rất ít có ai có thể chạy thoát thành công.

Trương Đại Phật Gia ẩn nấp ở một chỗ nào đó, cẩn thận quan sát, phát hiện nguyên nhân chính yếu vì sao những người đó không trốn thoát được, đó là ở chỗ do chó nghiệp vụ của quân Nhật Bản quá lợi hại. Trại tập trung nằm ở trong núi, đỉnh núi, chân núi đều có trạm gác, mới nhìn thì thấy rất tốt để ẩn núp và chạy trốn, chỉ có điều trên núi có nhiều cây, dọc đường đi có thể để lại mùi rất nặng, quân Nhật Bản chỉ cần thả chó săn ra, cho dù là trốn như thế nào cũng sẽ bị tìm được.

Ông ấy còn phát hiện được, quân Nhật Bản chỉ truy tìm hai ngày, nếu trong vòng hai ngày mà không bắt lại được, bọn chúng sẽ buông tha cho, bởi vì trong hai ngày này đủ thời gian để đi vào trong núi, trong đó cây cối cao ngất trời, một khu vực quá lớn, có thả chó cũng vô dụng.

Đạo Mộ Bút Ký - Ngoại TruyệnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ