Chương 9

907 29 0
                                    

Thư Tần đang pha thuốc, cửa phòng phẫu thuật mở ra, một bác sĩ nam tiến vào.

Cô nghiêng đầu nhìn: "Ơ? Cố sư huynh?"

Cô nhìn ra đằng sau không trông thấy Vũ Minh: "Anh tìm Vũ sư huynh à?"

Cố Phi Vũ cười híp mắt: "Tìm em!"

"Tìm em?"

Đúng lúc này cánh cửa lại mở ra lần nữa, Vũ Minh bước vào, anh nghe điện thoại xong quay sang nói với Cố Phi Vũ: "Phẫu thuật nội soi khớp gối bên cậu hủy nhé!"

Cố Phi Vũ ngẩn người, khá ngạc nhiên: "Tại sao chứ?"

Vũ Minh lật bệnh án không trả lời.

"Nói hủy là hủy, cậu phải cho tớ lời giải thích chứ!!!" Cố Phi Vũ thật sự muốn đạp Vũ Minh một cái, "Bệnh nhân đó của tớ hơn tám mươi rồi. Vì bà ấy mà ngay đầu tuần tớ đã đưa hồ sơ hội chẩn, mọi người xem xong không phải đều thuận lợi lắm à?"

Vũ Minh đặt bệnh án lên bàn, quay đầu lại: "Bà ấy lén lút ăn sữa chua, không biết quy định cấm ăn sao?"

Thư Tần ngẩn người, vì để tránh trong lúc phẫu thuật xuất hiện tình trạng nôn mửa và ngạt hô hấp nên bệnh nhân trước khi phẫu thuật không được phép ăn uống; đặc biệt là những bệnh nhân cao tuổi, dạ dày chuyển hóa chậm hơn, để bảo đảm an toàn bác sĩ gây mê có quyền hủy ca phẫu thuật.

Cố Phi Vũ ôm trán: "Bà ơi là bà.... Làm tớ khuyên bà ấy suốt tối qua, năn nỉ bà tuyệt đối đừng ăn gì hết. Đã nhịn cả buổi tối rồi, tại sao còn đi ăn sữa chua làm gì không biết? Đừng nói cho tớ biết hôm nay không phẫu thuật được nhé, tuổi bà cao rồi không chịu nổi đâu."

"Chuyển sang ca sau đi!" Vũ Minh mở máy tính xem lịch ghi chép, sau đó quay đầu nhìn Cố Phi Vũ vẫn chưa chịu đi, "Còn ở đây làm gì, không chừng không thấy cậu, bà ấy lại ăn vụng đấy!"

Cố Phi Vũ phấn chấn, vừa chạy vừa nói lớn: "Tớ sẽ yêu cầu cả tổ đứng sát bên giường canh chừng, tớ không tin ngay cả bà lão tớ cũng không giám sát nổi."

Rồi anh ta lại quay sang nói với Thư Tần: "Sư muội Thư Tần, buổi tối anh sẽ qua tìm em!"

Cố Phi Vũ cứ như thế vụt đến vụt đi.

Thư Tần vẫn còn đang lo lắng cho bà lão thì Vũ Minh đưa cô tờ ghi chép số liệu gây mê: "Lại đây học viết ghi chép gây mê."

Cô lập tức lo tập trung theo dõi màn hình, làm gì còn thời gian nhớ đến Cố Phi Vũ.

Buổi sáng có hai ca liên tiếp, Vũ Minh chỉ hướng dẫn, phần lớn những công việc nhỏ nhặt đều giao cho Thư Tần làm. Ngoại trừ học tập, cô còn phải đưa bệnh nhân đã tỉnh về lại phòng bệnh; cứ như thế chuyến đi chuyến về, đừng nói uống nước mà ngay cả đi vệ sinh cũng phải bấm giờ.

Bận bịu dĩ nhiên cũng có thu hoạch, rất nhiều kiến thức mà khi đọc sách thôi cô không thể hiểu hết được, bây giờ được kết hợp thực tiễn tựa như mặt trời rẽ mây, soi sáng mọi ngóc ngách.

Trong lúc chờ một ca cấp cứu khác, Vũ Minh cho cô đi ăn trưa. Cơm bưng đến tay, cô cố gắng nuốt nhanh vào bụng, ăn xong nhìn đồng hồ, vừa vặn 15 phút.

Ai động vào ống nghe của tôi (Hoàn) Ngưng LũngWhere stories live. Discover now