_ 23 _

864 157 41
                                    

[Nhóc con, ngủ nướng à?]

Mới khoảng 5 giờ trên mặt đất, có ai nói câu này đáng đánh nha. Nhưng đó là phạm vi con người thôi, còn Thần nói thì tin đi. Năm giờ sáng chắc chắn là muộn, bé ngoan cần rời giường, nếu không sẽ bị tét mung nhỏ đó.

Hastur thu đám xúc tu khủng bố lại, may sao chúng không có dịch nhầy. Cả người Naib vẫn ấm áp và khô ráo.

Từ từ mở mắt, thị lực còn yếu nên Naib nhìn mọi thứ mờ ảo như chìm trong sương. Đầu óc ngái ngủ chầm chậm điều khiển cơ thể hoạt động kéo chăn cuốn sát người ra cho đỡ khó chịu.

[Ngươi phấn khích quá nhỉ?]

Thần đột nhiên hỏi, ánh mắt nhìn xuống khá tò mò.

"Gì cơ ạ?"

Naib vừa oáp vừa muốn Người nhắc lại vì nghe không rõ.

[Đây này, ta thấy cơ thể người đang trong tình trạng khá kì lạ đấy...]

Hastur chỉ thẳng vào nơi giữa hai chân Naib, nơi lớp áo ngủ mỏng manh không che được vật sáng sớm đã hưng phấn mà đứng lên kia.

"Ahh..."

Naib giật chăn che nó đi, ý thức bất ngờ thanh tỉnh hoàn toàn. Khuôn mặt anh đỏ bừng, trong tình huống xấu hổ này thì không biết làm gì mới tốt.

Đoán là Người cũng thuộc giống đực thôi, nhưng anh vẫn không thể cư xử bình thường như đối với đám chiến hữu ở quân đội được. Naib động não nhanh chóng, giải thích một cách vội vã.

"Cái này... cái này là hiện tượng sinh lí bình thường ạ? Người cứ kệ con."

[Khó chịu không?]

Hastur như không nghe lọt lời Naib nói, còn cố gắng nhìn nó như thể săm soi lắm.

"Không đâu, gần như sáng nào cũng thế thôi ạ."

[Ngươi đau à?]

"Không."

Naib hoảng thực sự. Anh bước chân xuống giường định chạy, nhưng bị Thần túm lại. Xúc tu quấn quanh eo, nhấc bổng cả người lên một cách dễ dàng.

[Sao lại chạy? Ta không trách ngươi đâu, đừng sợ.]

Hastur hiểu nhầm sự xấu hổ của anh thành nỗi sợ, còn ôm lại để trấn an.

Naib buồn phiền, Naib có lời muốn nói:

"Được, được. Con không đi, Người thả con ra."

Nhưng mặc cho Naib gào giã cả họng thì xúc tu vẫn vén một bên áo tới tận hông, quần lót cũng lộ nửa phần rồi. Chúng tiếp tục bôi loạn chất nhầy không biết từ đâu ra khắp đùi anh khiến Naib khó chịu. Khép chặt chân lại cũng bị đám nhầy nhầy làm cho lạnh rợn lông tơ, cảm giác trơn nhớt có chút không được trong sáng cho lắm.

Hastur cố tình đặt tay gần đùi non và phần nhạy cảm đó (mặc dù nó cũng không còn hưng phấn như ban đầu nữa), khẽ bóp rồi nhìn khuôn mặt anh như kiểm tra.

[Ta quên mất là các ngươi cần giao phối để sinh sản... Ngươi bắt đầu bước kì động dục phải không? Muốn tìm bạn tình?]

(Hoàn)[HasNaib] Dancing with GodNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ