Naib ngồi một mình, yên lặng và cứng nhắc như tượng đá. Ánh sáng từ bức tường băng chiếu lên người anh, tạo thành loại bóng đổ nghiêng về tứ phía.
Khuôn mặt trông hơi bối rối khi nhìn vào chiếc nhẫn đeo trên ngón áp út. Naib cảm thấy kì lạ lắm...
Anh biết là Thần chủ đã đeo nó cho anh, nhưng thời gian và địa điểm thì rất mờ nhạt. Hình như đó là dưới đáy biển, hoặc cũng có thể ngay gần hòn đảo (nông trại) kia. Hastur chẳng nói gì cả, Người chỉ đưa chúng ra rồi cầm tay anh và đeo vào thôi.
Chỉ đơn giản như thế?
"Chết tiệt..."
Naib ôm đầu, cố gắng ép bộ óc xuất ra một kí ức hoàn chỉnh. Nhưng mặc cho anh nhăn nhó hay cầu xin, chẳng có gì xảy đến cả. Những kí ức vẫn rời rạc mông lung như bong bóng xà phòng, cứ hình thành rồi vỡ tan trong chốc lát.
Naib đột nhiên rơi vào đau khổ dằn vặt.
Chiếc nhẫn vàng nơi ngón tay này là chứng minh cho lời hứa hẹn của Hastur với anh. Thế mà anh không nhớ được điều gì cả.
Rốt cuộc bao lâu nay Naib đã quên bao nhiêu, liệu có tới một ngày anh chẳng còn nhớ nổi tên mình, hay thậm chí bỏ tấm lòng thành kính dành cho Người lại quá khứ.
[Naib, sao em ngồi đây? Em không chuẩn bị đồ để ra ngoài à? Vừa nãy còn rất mong chờ cơ mà...]
"Hastur, Hastur... con không biết nữa. Dạo này lạ lắm, con sắp điên lên mất."
Naib tuyệt vọng cầu cứu, con mắt phải đỏ ngầu như sắp rớt ra máu.
"Từ hôm con bị ngất dưới gốc cây đến ngay có nhiều chuyện lạ xảy ra lắm..."
Giọng Naib hơi thều thào, có lẽ cũng không chắc chắn về những gì mình đang nói nữa.
"Chỉ cần con mất đi sự tập trung trong chốc lát, quên lãng sẽ kéo tới nhấn chìm tất cả. Hastur, nếu một ngày Người cũng 'biến mất' thì sao? Lúc đó con sẽ chẳng còn gì ngoài cái xác vô hồn cả... Người vẫn cần con chứ?"
Nhiều câu hỏi liên tục được Naib đưa ra, bộ dạng của anh thu lại nhỏ bé và sợ hãi, hành động cố gắng lao vào lòng Hastur khiến vị thần này đau xót.
Cơ thể em ấy đang phản kháng lại sự kiểm soát của Người. Não bộ vì tự bảo vệ mà nhanh chóng xoá bỏ những ám thị đồng thời làm cho trí nhớ Naib suy giảm nặng nề.
Hastur biết mình đã quá ích kỉ khi đẩy Naib vào trạng thái hoảng loạn nhưng Người không muốn dừng lại.
Chỉ là từ sâu trong ý thức, sở thích tội lỗi khi thấy thân ái hết mực dựa dẫm dường như đem về loại cảm giác vui sướng cực độ. Hastur ôm chặt cơ thể cuộn tròn của anh, vừa dỗ dành vừa cố gắng đánh lạc hướng.
Chuyện này lặp lại mỗi hai tuần trôi qua, và tất nhiên đối với Naib, anh thường nhầm lẫn về mặt thời gian cũng không có gì lạ cả.
Hastur đã muốn anh như thế, Người làm đủ mọi cách để giữ Naib trong một cái vòng nhỏ xíu. Những lần trước đều thành công, Naib bị huyễn hoặc để tin tưởng Hastur, tiếp tục làm những điều anh đã quên mất. Khuôn mặt ngoan dịu hết mực chờ đợi Người mang anh đi mọi nơi, khám phá sự kì diệu của những vị thần...
![](https://img.wattpad.com/cover/209038705-288-k438325.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
(Hoàn)[HasNaib] Dancing with God
FanfictionCp: Hastur (The Feaster) x Naib Subedar Fandom: Identity V (IDV) Tags: Romantic, Sweet, Magic, (a little) horror, R16,... Tác giả: Nori (D.A) ___________ Thân là một lính thuê chuyên nghiệp, Naib sẵn sàng cược mạng mình vào những nhiệm vụ nguy hiểm...