Chương 3

2.1K 135 23
                                    

Như thường lệ, cậu thức dậy vào rất sớm để làm việc. Lúc này mới là 5h sáng nên cậu làm việc rất nhẹ nhàng để tránh làm hắn thức giấc. Cậu không dám hình dung phá huỷ giấc ngủ của hắn sẽ nhận hậu quả như thế nào.

Khổ nỗi chiếc máy hút bụi lại phát ra tiếng động nên cậu buộc phải dùng khăn tự lau nhà. Cái hình bóng bé nhỏ của cậu di chuyển chậm từng chút để lau nhà trông thật đáng yêu và nhẹ nhàng làm sao. Sau khi xong việc, chiếc áo phông mỏng của cậu ướt đẫm mồ hôi, cũng dễ hiểu thôi vì căn nhà quá rộng lớn mà cậu phải lau bằng tay, bảo sao mà không mệt cho được. Từng giọt mồ hôi lăn trên đôi má đang đỏ ửng vì mệt của cậu. Quả thật cậu rất đẹp, tuy là 1 người con trai nhưng cậu lại sở hữu cả nét đẹp của 1 người con gái, thậm chí vẻ đẹp của cậu khiến người ta phải khao khát có được.

" Con vào ngay đây ạ."

Cậu hớt hải chạy vào trong nhà bếp.

" Dạ người kêu con có việc gì không ạ?"

Đưa tách cafe vẫn còn nóng hương thơm vẫn còn lan toả về phía cậu bác Lan căn dặn.

" Con cầm cafe lên cho cậu chủ, rồi tiện thể nếu cậu chủ chưa dậy thì kêu cậu chủ dậy luôn. "

Nhận lấy tách cafe từ phía bác Lan, cậu lật đật đi lên phòng hắn:

*Cốc cốc cốc*

Không gian vẫn yên lặng không ai trả lời.

*Cốc cốc*

Bầu không khí vẫn yên lặng. Cậu bạo dạn đẩy cửa vào. Cánh cửa hé mở, trên giường lúc này, hắn vẫn còn đang ngủ say. Hắn ở trần phía trên, tư thế nằm sấp làm lộ ra tấm lưng dài và rộng của hắn, nó khiến người ta cảm thấy được che chở khi nấp sau tấm lưng ấy. Lúc ngủ hắn thật sự rất khác so với bình thường. Hắn có phần dịu dàng ôn nhu hơn. Cậu nhìn hắn, tim lại đập loạn xạ, má cậu đỏ ửng lên, có lẽ nào cậu đã thích hắn. "Không, mày là ai cơ chứ Phương Tuấn? Mày chỉ là 1 tên người hầu thấp hèn, làm sao dám suy nghĩ đến cái thứ tình cảm xa hoa đó chứ? Không được Phương Tuấn, mày hãy tỉnh ngộ đi?" Phương Tuấn nghĩ thầm. Cậu giật mình, lắc đầu 1 cái, đi về phía bàn để tách cafe xuống, sau đó tiến lại gần chiếc giường.

" Cậu chủ !? Đến giờ dậy rồi ạ."

1..2..3 căn phòng vẫn yên lặng không một tiếng động....Cậu lại lí nhí

" Cậu chủ ! Dậy thôi ạ....."

Hắn vẫn còn ngủ.....

" Cậu chủ dậy thôi!?"

Cậu tăng volum lên 1 chút đồng thời lay lay cánh tay của hắn.

" Cậu chủ....."

" Tôi dậy rồi."

Hắn khẽ mở mắt hi hí...rồi lại nhắm lại.

" Dạ ? Cậu chủ dậy rồi ạ ?Vậy em để cafe ở trên bàn đó ạ. Xin phép cậu chủ em ra ngoài."

Hắn vẫn nhắm mắt....

" Khoan !!??"

" Dạ cậu chủ kêu em !?"

  Khánh x Tuấn || Bảo Bối, Tôi Yêu Em       Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ