Tối, màn đêm dần bao trùm cả khu biệt thự sang trọng. Mạc Hàn nằm gục trên giường, khẽ rúc mặt vào trong chăn. Đã hơn 7h tối rồi, chị vẫn chưa về…Bóng tối…có ai đó nói rằng ngồi trong bóng tối sẽ cảm thấy an tĩnh và dễ suy nghĩ hơn.
Có tiếng xe ở gara. Mạc Hàn vội nhắm mắt lại vờ như đang ngủ.
Cạch!
Cánh cửa bật ra, một làn gió lạnh thoảng vào, một dáng người nhỏ bé đang nằm cuộn tròn trong căn. Đới Manh ôm chầm lấy cô từ phía sau. Nó hôn lên tóc cô, hít nhẹ mùi tử đinh hương thoang thoảng.
-Chị nhớ em, hôm nay thật dài.
……………
-Em ốm sao, sao trông em mệt mỏi vậy!????????
-Tại sao chị lại yêu em, Đới Manh. Em không quá giỏi giang, cũng chẳng quá xinh đẹp, từ nhỏ tới lớn em chưa làm được gì cho chị, sao lại yêu em?
Ai nói chị yêu em nào, chị đâu có nói là chị yêu em bao giờ đâu.- Đới Manh nháy mắt cười tinh nghịch
Đới Manh, hôm nay em………………- Cô định nói là hôm nay gặp mẹ chị và nghe câu chuyện của bà, nhưng lời ra đến miệng lại nuốt vào.
-Sao vậy!?????????
-Em…em…muốn tổ chức đám cưới!??????
-Đám cưới!??? Không phải hôm qua em còn kịch liệt phản đối sao? Sao hôm nay lại…..- Đới Manh ngỡ ngàng
-Em muốn tổ chức đám cưới! Càng sớm càng tốt.- Mạc Hàn quả quyết
-Em yêu chị đến thế sao?!!!!!- Đới Manh nhìn cô cười tà mị.
-Đồ……… tự kỉ, xấu xí!?????
-Tự kỉ, xấu xí mà có người đang nhìn không chớp mắt đấy.
-Xì rõ là………………..
-Dễ thương phải hông?- Đới Manh cong môi.
Không “ đồ mặt thộn”- Mạc Hàn tạt ngay cho Đới Manh một gáo nước lạnh.
Đới Manh nghiêm nét mặt lại, nó siết chặt bàn tay nhỏ của cô, giọng nó trầm khàn.
-Hàn Hàn, dạo này em coi thường chị quá rồi nha!???????
Ơ…Sao? Aaa em sai rồi, em không như thế nữa!- Mạc Hàn la toáng lên chạỵ rầm rập ra khỏi phòng với vận tốc tên lửa.
Chỉ còn Đới Manh ở lại đó đang ôm bụng cười sặc sụa.
***
Sau bữa cơm tối, Đới Manh vào phòng sách làm việc! Lúc vào học ở học viện Snh48 cũng chính là ngày nó vào làm ở tập đoàn,với chức danh tổng giám đốc tập đoàn Snh48. Hôm nay cũng vậy, còn 1 đống giấy tờ công văn chưa kí. Đang mải tập trung nó không hay biết có một dáng người nhỏ bé lặng yên mê đắm nhìn mình qua cánh cửa mở hờ…
Mạc Hàn đang định vào tìm người nói chuyện, hỏi xem chị có chuyện gì cần mình giúp không. Mới đẩy nhẹ cửa vào đã bắt gặp một Đới Manh hoàn toàn “ xa lạ” mà chưa bao giờ cô thấy trước đó. Chị đeo kính gọng đen, ánh mắt sắc bén, thần thái nghiêm túc lại dường như có vẻ thêm phần trầm ngâm tư lự khác hẳn với vẻ ngông nghênh, cường quyền,hay dịu dàng đùa cợt thường ngày…
BẠN ĐANG ĐỌC
戴莫(Đới Mạc)[Chuyển Ver] Đồ Ngốc! Đứng Lại Cho Tôi.
RomansaCó thể gặp được nhau! Chắc hẳn do số trời đã định! Số Chap: 34 ------------------------------------- Nguồn: leejungmi
![戴莫(Đới Mạc)[Chuyển Ver] Đồ Ngốc! Đứng Lại Cho Tôi.](https://img.wattpad.com/cover/201434430-64-k610684.jpg)