Quản lý Trần xiết chặt vô lăng xe, cả khuôn mặt đen đến không thể đen hơn được nữa. Lúc này chị thật muốn đạp vào chân ga, lao hết tốc độ để 2 người ngồi phía sau ngưng ngay việc tú ân ái lại. Cẩu lương cứ bay tứ tung đập thẳng vào đầu vào lưng, ai mà bình tĩnh lái xe cho được. Với lại Nhất Bác à em là ngôi sao đó, tay cầm sữa tay cầm bánh vừa dỗ vừa đút người khác có còn hình tượng cool guy chút nào không???
"Nhất Bác, anh không ăn nổi nữa thật mà". Tiêu thỏ chớp 2 mắt sũng nước đáng thương nhìn Vương Nhất Bác. Tay còn xoa xoa bụng mình, em nhìn xem, nhìn xem bụng anh đã căng lắm rồi.
"Chiến ca ngoan nào, uống thêm 1 chút sữa nữa thôi. Anh phải ăn uống vào mới có sức khỏe chứ". Nói rồi tay bỏ bánh sang một bên, muốn giúp thỏ xoa xoa bụng nhỏ cho mau tiêu. Phúc lợi đậu hủ buổi sáng là cậu nhóc yêu nhất.
Quản lý Trần nhìn không nỗi nữa, vội vàng lên tiếng.
"Nhất Bác à 9h Tuyết Tình sẽ đến nơi, giờ chị đưa em thẳng ra sân bay nhé, đi sớm một chút lỡ không may kẹt xe trễ giờ em ấy lại giận em cho xem. Cô bé đó vừa xinh đẹp lại tài năng, chị nhớ lúc trước 2 em rất thân thiết, lần này em ấy về nước hoạt động luôn rồi, Nhất Bác em phải mở tiệc chúc mừng đó nha."
Lời của quản lý Trần là nói với cậu nhỏ nhưng ánh mắt lại luôn khiêu khích liếc nhìn Tiêu Chiến.
Một thằng đàn ông có đẹp đến mấy đi nữa có thể bằng được phụ nữ sao?
Tuyết Tình còn là mối tình đầu của Vương Nhất Bác, hàng thật giá thật tiểu thư thượng lưu.
Tiêu Chiến cậu có gì mà đòi so với người ta, vẫn là nên tự thấy xấu hổ rồi rút lui đi.Tiêu Chiến lúc này chính là một bộ hưởng thụ nhàn nhã.
Anh híp mắt lại, chọn tư thái thoải mái tựa đầu vào vai cậu nhỏ, để cậu dễ dàng cúi đầu xoa bụng giúp anh.
Mặt anh hoàn toàn tìm không ra chút cảm xúc tức giận nào.
Hệt như anh nghe không hiểu sự khoe khoang trong lời nói của quản lý Trần cũng không cảm thấy ánh mắt địch ý chị luôn dành cho anh từ lúc lên xe.
Bộ dáng này của Tiêu thỏ thành công làm đầu quản lý Trần bốc khói.Không phải là chuyện ngày xưa thân thiết với nữ thần thôi sao, anh trực tiếp cho chị xem 2 người "ái muội" là như thế nào.
Muốn anh nhẫn nhịn lấy lòng người quen của cậu nhỏ?
Nghĩ đến thật đẹp.
Mấy hôm nay anh ăn bao nhiêu "thiệt thòi" từ chỗ bánh bao rồi, vẫn là đòi lại chút lợi tức từ cấp dưới của em ấy đi."Nhất Bác~ vai anh mỏi quá nga~" thỏ chu chu môi giận dỗi, là tại em hết hại anh toàn thân đều nhức mỏi thế này.
"Anh mỏi chỗ nào, em lập tức giúp anh xoa xoa". Cậu nhỏ nghe anh than thì cuống cuồng lên, một tay xoa bụng, tay kia bóp vai, còn không ngừng hỏi han có dễ chịu không, lực đạo đủ chưa các thứ.
"Nhất Bác, chị Trần vẫn đang chờ em trả lời kìa". Đấy, anh tốt vô cùng, còn thay chị ấy nhắc nhở cậu nhỏ nữa.
"A? Nãy chị vừa nói gì ạ?"
Câu nói của cậu nhỏ thành công làm chị Trần lạc luôn tay lái, xe bất ngờ lệch hẳn ra khỏi đường lan tấp thẳng vào lề, nguyên dàn xe phía sau bị hết hồn nhấn còi inh ỏi. Cũng còn may giờ này đường không quá đông, chị Trần lại lái tốc độ chậm nên không tạo thành tai nạn đáng tiếc.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Bác Chiến] Ngôi Sao À, Cầu Em Bao Dưỡng Anh (Hoàn) (17+)
Fiksi PenggemarCái gì gọi là "bị người bán còn giúp người đếm tiền"? Vương Nhất Bác: - Chính là tôi!! - Tôi giúp anh ấy đếm tiền, anh ấy cho tôi ăn no, thật tốt! Boy ngây thơ đụng trúng Boy tâm cơ. Kết cục chắc chắn là HE. Diễn biến thế nào vào xem sẽ rõ. ...