_[ Phiên Ngoại ]_

6.3K 269 6
                                    

Sau lần cầu hôn đầy lãng mạn mà thâm tình ấy, tình cảm của cả hai không những không suy giảm, ngược lại càng ngày càng gắn bó bên nhau đến không ngại người khác ghen tị không chịu được. Ngược lại với họ, thì cặp đôi gây đau đầu nhất lại chính là Triệu Ngụy Khước - Sở Liêu Dương. Một người miệt mài theo đuổi đến kiệt sức, một người thì luôn tỏ ra không quan tâm đến bất kì ai, tình cảm nhìn chung sẽ thấy chẳng có kết quả gì tốt đẹp.

Cho đến một hôm, Sở Liêu Dương đến nhà Tiêu Chiến một cách đột ngột, cả người xơ xác, hai mắt đỏ hoe trông đến là tội nghiệp. Tiêu Chiến giật mình, lay lay người anh, Sở Liêu Dương lại nức nở :

_ Cậu cho anh ở lại đây một hôm được không?.

_ Được được, vào trong đã nào.

Lúc này, bên trong phòng khách, Vương Nhất Bác đang bắt chéo hai chân xem điện thoại say sưa, cũng mặc kệ xem có ai đã đến nhà mình. Tiêu Chiến vội vàng đi đến gần giật lấy điện thoại, cậu ngẩng mặt lên cũng hoảng hồn một phen. Sở Liêu Dương cậu biết có bao giờ ra nông nỗi này đâu, làm sao bây giờ lại thành ra như vậy. Anh ta chán nản ngồi xuống ghế, giọng khàn khàn :

_ Các cậu đều bất ngờ lắm phải không?.

_ Ừ, đương nhiên rồi. _ Vương Nhất Bác gật đầu một cái, Tiêu Chiến cũng họa theo.

_ Tôi thất tình rồi.

Cả Vương Nhất Bác cùng Tiêu Chiến đều hết lời để nói. Thất tình mà muốn nghe được từ miệng người này không phải chuyện đùa. Như vậy mà, chỉ một mình Sở Liêu Dương không biết, còn có người khác đang xuất hiện và đã nghe hết toàn bộ sự tình. Triệu Ngụy Khước trầm mặc tiến xuống bên dưới, không cần nhìn Sở Liêu Dương cái nào, lập tức mở miệng :

_ Nhất Bác cậu nhanh lên, tôi có việc còn phải về.

_ Triệu Ngụy Khước, anh thấy bạn bè như vậy cũng không nhìn lấy một cái mà an ủi sao?. _ Sở Liêu Dương hơi buồn khi thấy mình không được để tâm như vậy.

_ Tôi chẳng rảnh rỗi để nghe những chuyện như vậy. Và tôi cũng không có rảnh rỗi để đi nghe người mình thích kể về một người khác.

Một lời thẳng thừng từ chối như vậy khiến Sở Liêu Dương ngẩn người. Vương Nhất Bác cùng Tiêu Chiến cũng ngạc nhiên không kém. Ngây gốc một hồi thì bất chợt Sở Liêu Dương lớn tiếng :

_ Anh đúng là đồ ngu ngốc không có điểm dừng. Triệu Ngụy Khước anh là tên chết tiệt.

Sắc mặt Triệu Ngụy Khước khó coi đi thấy rõ, cặp đôi kia cảm thấy có dấu hiệu không ổn liền chuồn đi trước tránh rước họa vào thân. Bên dưới phòng khách bỗng chốc im lặng như tờ, tiếng hít thở trầm đục của Triệu Ngụy Khước dường như làm Sở Liêu Dương sợ hãi bất giác trở về sau vài bước.

_ Lúc nãy cậu nói gì?.

_ Tôi. . . Tôi không có. . .

_ Lặp lại.

_ Tôi không muốn.

Triệu Ngụy Khước tiến lại gần chàng trai bé nhỏ mà bướng bỉnh làm loạn kia, cúi người xuống hôn lên trán cậu một cái. Cậu mất một vài giây mới tiếp thu được hành động vừa rồi của anh.

[Vương Nhất Bác x Tiêu Chiến] - [NGÀY GẶP ĐƯỢC EM]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ