Chương 18: Thêm một lần tin tưởng

1.2K 126 15
                                    

     Kakashi tỉnh lại khi cảm thấy ánh nắng đang xuyên qua rèm cửa và rọi vào khuôn mặt mình. Anh từ từ mở mắt, nhưng lập tức nheo lại vì chói. Đưa một cánh tay lên che ánh nắng, Kakashi chớp mắt vài lần. 

     "Mình đang ... ở nhà sao ?" 

     Kakashi nằm im, nhìn cái trần nhà quen thuộc. Anh khẽ cựa mình, chống khuỷu tay cố ngồi dậy, cảm thấy đầu vẫn còn hơi choáng váng, và toàn thân thì ê ẩm. Vết thương ở bụng nhói lên khiến anh "Ah" lên một tiếng. Dù vậy, ít nhất nó đã khá hơn hôm qua. Chợt, có thứ gì đó mềm mại trượt xuống từ trán, rơi vào tay anh.

     "Gì đây ? Một ... cái khăn ?"  

     Kakashi khó hiểu nhìn vào tay mình. Đây rõ ràng là cái khăn anh vẫn hay treo trong phòng tắm. Nó vẫn còn hơi ấm và ẩm ướt. Tại sao nó lại ở đây ?

     Anh nhìn xung quanh để tìm câu trả lời. Kakashi liếc nhìn sang trái: Một chậu nước sạch, một cái khăn khác và vài lọ thuốc mà anh không hề nhớ là có tồn tại. Anh đánh mắt sang phải ...  sững người.

     Đập vào mắt anh là hình ảnh ba đứa trẻ đang dựa vào chiếc bàn cạnh bên và dựa vào nhau mà ngủ.

     "Naruto !? Sakura !? Sasuke !?"  

     Kakashi nhìn trân trối vào ba đứa, kinh ngạc. Và như một phản ứng tự nhiên, anh đưa tay dụi dụi con mắt màu than, sau đó tự cấu vào chân mình vì nghĩ rằng anh vẫn còn chưa tỉnh ngủ. Nhưng trong một thoáng, ký ức đêm qua ùa về, cả giấc mơ, và cảm giác mơ hồ khi anh nửa tỉnh nửa mê, ngỡ rằng có ba đứa trẻ đã thức trắng đêm để chăm sóc anh. Đó không phải là mơ !

     Kakashi cứ ngồi đờ ra. Quá nhiều cảm xúc lẫn lộn để não bộ có thể minh mẫn xử lý thông tin. Rốt cuộc, đã hơn 10 năm rồi anh mới thức dậy và nhận ra rằng anh không chỉ có một mình trong căn nhà này. Hơn nữa, đó là những người đã ở bên cạnh anh, chăm sóc cho anh suốt buổi chiều và buổi tối.

     Kakashi nhìn Naruto, Sakura, Sasuke. Hơi thở sâu và đều đều chứng tỏ chúng đang ngủ say. Gương mặt chúng giãn ra thanh thản. Trong anh chợt dấy lên một cảm giác kỳ lạ. Anh biết cảm giác đó. Nhưng đã quá lâu kể từ lần cuối anh cảm nhận được nó: Bình yên.

     Anh cứ ngồi như vậy, lạc lối trong suy nghĩ, cho đến khi một tiếng reo kéo anh về thực tại.

     - Kaka-sensei, thầy tỉnh rồi ! 

     Đó là Sakura. Cũng giống như Kakashi, cô bị ông mặt trời đánh thức. Vừa nhìn thấy anh, cô đã vui mừng reo lên. Ngay sau đó, Sasuke và Naruto lần lượt tỉnh dậy. Cơn buồn ngủ nhanh chóng rời xa căn nhà. Cả ba đứa vây quanh Kakashi.

     - Sensei, thầy cảm thấy thế nào rồi ? Có khá hơn không ? - Sakura ân cần hỏi. Kakashi chỉ gật đầu.

     - Vết thương của thầy có còn đau không ?

     - Không sao.

     Sakura tới gần anh, tay áp lên trán anh, ghé mặt cô sát vào mặt anh, tự nhiên như thể việc đó đối với cô rất quen thuộc. Hai người họ chỉ cách nhau vài phân. Ngược lại, Kakashi không quen với sự gần gũi như thế. Mặc dù rất biết ơn cô, anh vẫn nhẹ nhàng đẩy cô ra. Sakura có vẻ không phiền vì điều đó, cô thở phào nhẹ nhõm.

(Naruto) Chuyến đi đáng nhớNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ