Thanh thiếu niên đang trong giai đoạn nổi loạn thì không thể nói lý được.
Lúc Jisoo bị người ta giật tóc, cho dù rất đau, nhưng...
"A... Đau quá!" Tiếng kêu đau là của người đang túm tóc mình.
"Đứa nào làm tao đau, muốn chết hả?" Cô gái kia hét lớn.
Vừa quay đầu thì thấy một khuôn mặt âm trầm đến đáng sợ xuất hiện ngay trước mắt.
Trời ơi! Gương mặt này...Tuy đẹp trai thật, nhưng...Lạnh đến có thể xé rách thịt da người ra.
"Luật sư, nhớ kỹ những người này cho tôi! Một người cũng không tha!" Người lên tiếng chính là Kim Taehyung. Mặt anh lúc này đen sì, nói với người mặc đồ tây ở phía sau."Vâng! Kim tổng!" Luật sư liền lấy điện thoại ra gọi, những cô gái kia quay mặt nhìn nhau.
Bọn họ đều xem tin tức hôm nay, dĩ nhiên biết được người này là ai, càng biết được anh là người không thể chọc vào. Nếu thật sự bị nhốt vào tù, các cô không bị hành hạ tới chết mới lạ.
Jisoo bị đánh muốn còn nửa cái mạng vô lực tựa người vào biển báo trạm xe bus. Mặt mày bị cào xướt tơi tả. Đầu tóc vốn gọn gàng lúc này bù xù xốc xếch lộn xộn. Dáng vẻ vô cùng chật vật.Cô lúc này so với hoàn cảnh ngày trước gặp Daniel cũng chẳng khác là bao...
"Jisoo!" Kim Taehyung đau lòng không thôi, bước nhanh đến ôm cô vào lòng, "Anh đã đến muộn..." Anh khàn giọng nói, lời nói tỏ ra áy náy và thương xót. Vốn anh đang bàn với luật sự về chuyện của Kang Seulgi, đang định quay lại tìm Jisoo bàn cách giải quyết, nhưng...Lúc về đến khách sạn thì phát hiện cô không có ở trong phòng. Sự hoảng hốt trong lòng anh lúc đó không có từ nào có thể diễn tả được. Nếu biết sẽ xảy ra chuyện này, dù trời có sập xuống anh cũng sẽ không bỏ cô ở lại một mình như vậy.
Cảm nhận được hơi thở quen thuộc...Nghe được giọng nói thân quen của anh... Jisoo liền cảm thấy sự sợ hãi bất an trong lòng thoáng chốc tan biến đi, như người chết đuối giữa dòng bỗng vớ được thanh gỗ. Vì cô biết, chỉ cần có anh ở bên, có anh bảo vệ, cô sẽ không bị ai làm hại nữa...Vùi mặt sâu vào ngực anh, nước mắt xúc động không kiềm được lã chã lăn dài xuống.
"Là tại em không nghe lời anh, ra ngoài một mình..."
"Ngốc quá..." Kim Taehyung thở dài bế cô lên.
Mặt rất đau...
Tim cũng rất đau...
Nhưng giờ phút này, được tựa vào lòng anh, Jisoo cảm thấy dường như có bao khó khăn cũng không còn đáng sợ nữa.
"Luật sư, dẫn bọn họ tới đồn cảnh sát, tôi muốn khởi tố bọn họ!" Kim Taehyung vừa bế Jisoo lên vừa quay đầu nói. Sắc mặt lạnh đi trong chốc lát, nào còn vẻ dịu dàng như lúc nói chuyện với Jisoo?
Sắc mặt biến đổi quá nhanh, khiến tất cả mọi người đều không kịp thích ứng.
"Đừng, đừng khởi tố bọn họ." Jisoo kéo ống tay áo của Kim Taehyung
Kim Taehyung cau mày: "Jisoo, bọn họ đánh em thành ra như vậy, em còn xin tha cho bọn họ ư?"
"Không phải..." Jisoo lắc đầu.
Đám thiếu nữ bên kia chợt lên tiếng mỉa mai: "Kiện thì kiện, cùng lắm thì bọn này chối không nhận. Bày đặt ra vẻ 'thánh mẫu' xin tha cho bọn này á, bọn này không có cảm ơn đâu."
"Đúng thế! Đồ dối trá!"
"Đồ độc ác!"
Mấy câu nói này càng khiến vẻ mặt Kim Taehyung thêm đáng sợ. Nếu không phải bởi vì họ chẳng qua cũng chỉ là mấy cô gái chưa hiểu chuyện, thì quả thực anh rất muốn dạy dỗ thay bố mẹ chúng.
Jisoo đã chuẩn bị tinh thần từ trước. Vừa rồi, lúc Kim Taehyung chưa đến, những lời các cô gái này nói còn ác miệng hơn nhiều. Cho nên, so với Kim Taehyung thì cô có vẻ bình tĩnh hơn.
Cô ngẩng mặt lên nhìn anh: "Bảo anh tha cho họ, không phải là xin cho bọn họ, chỉ là chuyện này nếu làm lớn hơn nữa thì đối với chúng ta cũng không có lợi."
Lời của cô đã đánh thức sự tức giận trong lòng Kim Taehyung. Quả thật... Jisoo hiện đang là tấm bia bị mọi người chỉ trích.
BẠN ĐANG ĐỌC
TỔNG GIÁM ĐỐC,ĐỪNG NHƯ THẾ NỮA [VSOO]_EDIT
RomanceTác giả : Đoan Mộc Ngâm Ngâm Thể loại: Ngôn tình Nguồn: Truyenfull Mình xin chuyển ver nha. Bạn nào không thích VSOO thì out ra dùm mình ~~