Chương 23: Nhục nhã

918 38 0
                                    


Ngồi trong rạp chiếu phim xem đoạn phim tình cảm cảm động lòng người, thế nhưng Jisoo vẫn cảm thấy lo lắng không yên lòng.
Khi nãy trong điện thoại rõ ràng là anh rất giận! Anh cho rằng mình không về nhà là muốn đi thuê phòng với người khác? Trong mắt anh, mình chính là người có lối sống tùy tiện như vậy sao?
Jisoo cảm thấy lòng mình từng hồi lạnh lẽo.
Phần lạnh lẽo đó từ lồng ngực lan tràn ra, kể cả đầu ngón tay cũng rét run.
***
Đang lúc thần trí đi hoang, điện thoại di động Jisoo lại lần nữa vang lên. Tiếng chuông phá tan sự yên tĩnh của rạp chiếu phim.
Cô không dám để tiếng chuông kéo dài, vội vã lấy điện thoại ra nghiêng người bắt máy, dùng tay che miệng khẽ hỏi, "A lô, ai vậy ạ?"
"Jisoo, tôi là Seulgi."
Là Kang Seulgi ? Jisoo ngạc nhiên tột độ. Sửng sỡ một lúc mới hỏi: "Cô Kang, có chuyện gì không?"
"Gọi tôi Seulgi được rồi. Jisoo, bây giờ cô ở đâu?"

Jisoo không biết cô ấy hỏi để làm gì, nhưng do không tiện nên cũng không hỏi nhiều, chỉ nói: "Cô Kanh, tôi đang xem phim ở rạp Mango."
"Rạp chiếu phim Mango? Oh, tôi biết rồi, vậy cô xem tiếp đi nhé, tôi cúp máy đây!" Kang Seulgi nói xong cũng không đợi Jisoo nói thêm được gì đã vội ngắt điện thoại, để lại Jisoo vẻ mặt không hiểu đang xảy ra chuyện gì.
***
Kang Seulgi cúp điện thoại, đi ra khỏi hội trường diễn, mang kính mát lên rồi nói với trợ lý: "Đưa tôi đến rạp chiếu phim Mango một chuyến rồi hãy về nhà."
"Chị muốn đến rạp chiếu phim Mango? Không được. Chỗ ấy rất xô bồ hỗn loạn, lỡ xảy ra chuyện gì sẽ không có an toàn. Nếu chị May biết em đưa chị tới những nơi đó, chị ấy sẽ lột da em mất!" Trợ lý Sunny liên tục lắc đầu không đồng ý.
"Đồ nhát gan! Cô không đưa tôi đi, vậy tôi tự lái xe đi."
"Chị Seulgi, tại sao cứ nhất định phải tới chỗ đó vậy? Rạp chiếu phim gia đình đó không phải chỉ tàm tạm thôi sao?" Sunny cố gắng thuyết phục cô.

"Bởi vì...." Kang Seulgi đẩy gọng kính trên sống mũi lên, đôi mắt quyến rũ xinh đẹp nheo lại nói, "Nơi đó có người đàn ông mà tôi yêu, dù cho nó có nguy hiểm cỡ nào tôi cũng phải đi. Nếu không, anh ấy sẽ rất có khả năng thuộc về người khác!"
Ban nãy cô vừa gọi điện cho Kim Taehyung nhờ anh tới đón mình về, nhưng bị anh lạnh lùng từ chối. Mà lý do chính là anh phải đi tìm Jisoo! Chuyện đó khiến cô không thể nào chấp nhận được!
"Xì, chị Seulgi của em là đối tượng tha thiết ước mơ của biết bao đàn ông, chỉ cần chị nhìn trúng thì sao có thể thuộc về người khác được chứ?" Trợ lý cười không tin.

Trước đây nếu nghe ai nói những lời này, Kang Seulgi sẽ rất tự tin mà gật đầu đáp lại. Nhưng hôm nay....
Người người đàn ông ấy, cô sợ mình thật sự không nắm giữ được....
***
Jisoo cố gắng tập trung tinh thần xem phim, nhưng không lâu sau thì nghe tiếng xôn xao khắp rạp chiếu phim. Mọi người chung quanh nhao nhao nhìn ra hướng giữa lối đi.
Thậm chí còn có cô gái xuýt xoa thốt lên: "Oa, dáng người cực chuẩn luôn!"
"Hình như anh ta là người mẫu!"
Đèn mờ như thế mà vẫn có thể nhìn rõ được dáng người đi tới? Jisoo cũng tò mò nhìn sang, nhìn xong cũng cứng đờ hóa đá.
Sao anh ấy lại tới đây?
Mặc dù đèn trong rạp chiếu phim không rõ lắm, nhưng chỉ liếc mắt thôi Jisoo đã nhận ra anh.
Bóng dáng ấy tựa như đã khắc sâu trong đầu cô. Cô tin chắc rằng, cho dù giữa biển người mênh mông có nhiều đến đâu đi nữa, cô cũng không phải mất nhiều công sức để nhận ra anh.
Mà giờ khắc này....
Tầm mắt của anh thế nhưng cũng đang bắn tới chỗ Jisoo ngồi. Ánh mắt giao nhau ngăn cách bởi không trung dưới ánh sáng lờ mờ....
Jisoo giật mình, khoảnh khắc đó cả thế giới dường như chỉ còn lại một mình anh tồn tại....Cô không còn nhìn thấy bất kỳ ai nữa....
Anh lướt qua từng người đi thẳng tới trước mặt Jisoo.

TỔNG GIÁM ĐỐC,ĐỪNG NHƯ THẾ NỮA [VSOO]_EDITNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ