Chương 69: Anh là đồ xấu xa

746 34 0
                                    



"Hừ! Thì ra, nói lòng vòng một hồi, mục đích vẫn là muốn tôi cưới cô!" Kim Taehyung hừ mũi nói.
Không biết vì sao nghe những lời này của cô, theo lẽ thường mà nói, đáng lý anh nên cảm thấy rất vui vẻ mới đúng.
Nhưng, bây giờ anh không cảm thấy vui vẻ chút nào! Ngược lại...Ngực còn cảm thấy ưng ức đến khó chịu.
Nghe Kim Taehyung nói vậy, Jisoo chỉ biết cúi đầu trong thất vọng.
"Anh hiểu nhầm ý tôi rồi. Chỉ là tôi rất mệt mỏi, không muốn cứ mãi đối đầu với anh hoài nữa. Anh và cô Kang bây giờ đã tái hợp ở bên nhau, nếu tôi còn chen ngang, à không, phải nói là nếu để đứa bé làm cản trở hai người thì không hay cho lắm."

Cô thở phào một hơi, giống như đã hạ quyết tâm, mới nói ra lời kế tiếp, "Tôi muốn chuyển về nhà ở, nhưng chắc là bà Kim sẽ không đồng ý. Vì vậy, hy vọng anh giúp tôi thuyết phục bà ấy."
Jisoo nói rất nghiêm túc! Đôi mắt trong suốt chân thành, không hề có sự dối trá nào trong đó. Từng lời cô nói đều mang vẻ chân thành, và thật lòng mong mỏi cầu xin.
"Kétttttt...." Kim Taehyung đạp mạnh phanh xe.
Jisoo không có sự phòng bị, cả người ngã về phía trước, những tưởng trán mình sắp sửa đập mạnh vào tấm kính chắn xe. Nhưng bên eo đã được một cánh tay rắn chắn ôm chặt kéo cô lại. Theo đà ấy, toàn thân cô ngã ập vào một vòng tay kiên cố.
Cô hoảng hốt quay đầu lại, đối mặt với cô là khuôn mặt bừng bừng tức giận của Kim Taehyung. Cô bị sợ đến mức mặt mày trắng bệch.

Cằm dưới chợt bị Kim Jisoo vươn tay bóp mạnh giữ chặt, "Kim Jisoo, lại muốn chơi trò lạt mềm buộc chặt với tôi nữa có đúng không?"
Jisoo vô cùng oan uổng, giơ tay lên gỡ cổ tay anh ra, "Tôi không có ý này. Tôi thật lòng muốn tác hợp cho anh và cô Bạch...."
Shit! Ai cần cô tác hợp? Kim Taehyung cảm thấy thật sự sắp phát điên thiệt rồi. Anh tức tối vươn tay, kéo mạnh Jisoo ngã vào trong ngực mình.
Cơ thể mềm mại của cô ngã sang vùi vào giữa lồng ngực của anh.
Lúc này trên con đường rộng lớn tới biệt thự vắng hoe không bóng người, cũng không có chiếc xe nào qua lại.
Chỉ có xe của anh dừng ở dưới tán anh đào. Và trong xe cũng chỉ có hai người họ....
" Kim Taehyung, cô tưởng cô là gì của tôi chứ? Tôi muốn ở bên ai còn cần cô tác hợp cho sao?"
Anh nghiến răng nói, đôi mắt như phóng ra lửa nhìn cô chằm chằm, dáng vẻ đáng sợ đó dường như muốn ăn tươi nuốt sống Jisoo mới hả dạ.
Jisoo thấy anh như vậy cũng hơi khiếp đảm liếm liếm cánh môi đỏ bừng.
Hai tay chống lên vòm ngực anh nói: "Ý tôi không phải như vậy... Anh đừng xuyên tạc ý của tôi....Tôi chỉ có ý tốt nên mới nói vậy thôi."

"Ai cần ý tốt đó của cô?"
Kim Taehyung hơi cúi đầu cắn mạnh lên bờ môi trơn mềm của cô. Mạnh bạo, hung hăng giày xéo không chút lưu tình.
Jisoo đau đến há miệng hút không khí, khóe mắt cũng rươm rướm nước mắt. Cô cuộn tay đấm lên vai anh, "Anh làm gì vậy?"
"Có phải ngoài mặt thì cô ra vẻ muốn tác hợp cho tôi, nhưng thật chất là muốn đến với Kang Daniel có đúng không?" Anh đã tức giận đến nỗi nói mà không cần suy nghĩ.
Jisoo oan ức chỉ biết rơi lệ, "Kim Taehyung, anh là đồ xấu xa!" Cô chớp chớp đôi mắt oan ức xen lẫn với nét điềm đạm đáng yêu, bởi vì tức giận mà vùng ngực đẫy đà phập phồng lên xuống. Mặt mũi bị tức nghẹn đến đỏ bừng, khiến cô càng thêm có nét đáng yêu không nói lên lời.
Hơn nữa, đây là lần đầu tiên cô tức giận như vậy, cũng là lần đầu tiên gọi cả họ lẫn tên của anh. Xem ra, cô đang rất tức giận!
Nhưng mà....Kim Taehyung lại cảm thấy cách gọi đó của cô nghe rất êm tai.
Ánh mắt càng trở nên nóng bỏng, anh nghiêng mặt qua, bờ môi như vô tình sượt qua mặt cô, cuối cùng lướt xuống tai cô. Vành tai trắng nõn xinh xắn của cô liền bị anh cuốn vào miệng, "Đến bây giờ cô mới biết tôi xấu xa sao? Hay cô đã quên mất tôi là người xấu xa cỡ nào rồi, cho nên mới dám nói với tôi những lời này...."
Giọng nói của anh mập ám khiến người nghe phải run lên. Hơi ấm trên môi truyền sang tai cô, khiến cô thở cũng không dám thở mạnh. Cô nghiêng đầu sang một bên muốn né tránh nụ hôn của anh. Nhưng anh nào cho cô cơ hội chạy trốn. Cánh tay ôm eo cô càng chặt, môi lưỡi trơn tru liếm quanh rồi ngậm lấy viền tai cô.
Jisoo run lên, nói mà như muốn khóc, "Rốt cuộc anh muốn thế nào? Trước đây không phải anh luôn muốn tôi đi sao, giờ tôi thực sự muốn rời đi rồi, anh còn muốn gì nữa...."
Nghe thấy cô nhắc lại mấy chữ muốn đi, ánh mắt Kim Taehyung càng thêm hung ác.
Kế tiếp đẩy mạnh Jisoo ngã xuống ghế phụ, anh mò tìm chốt mở để ghế tài xế cũng ngã xuống theo.
Thiên Tình còn chưa ý thức được chuyện gì thì Thi Nam Sênh đã nhoài người tới. Hai chân anh nửa quỳ hai bên Thiên Tình, kẹp cô lại trên ghế phụ, "Kim Jisoo, cô đã làm cho cuộc sống của tôi đảo lộn cả lên, hủy hoại mối tình đầu của tôi, phá hủy hôn lễ của tôi, giờ cô nói muốn đi là đi sao, cô coi Kim Taehyung tôi là cái gì?" Vẻ mặt đó như thể muốn nuốt chửng Jisoo vậy.
Jisoo sợ điếng cả người.
Trong mắt đầy vẻ khiếp sợ, chỉ biết 'a a' nhìn anh bằng đôi mắt đọng nước, "Vậy anh còn muốn sao nữa chứ? Tôi chỉ đứng trên lập trường của anh nên mới có những suy nghĩ vậy mà thôi...."
Nếu như không thật lòng chúc phúc mong họ được ở bên nhau, cô cũng không mong muốn con của mình khi vừa sinh ra đã không có cha.
Nhưng....Cô được quyền lựa chọn sao? Dưa hái khi còn xanh thì sẽ không ngọt.
Cảnh tượng ở phòng làm việc hôm nay thực sự khiến cô rất đau đớn, khiến cô cảm thấy cứ tiếp tục miễn cưỡng ở lại bên cạnh Kim Taehyung là một hành động rất ngu xuẩn.
Cảnh tượng ở phòng làm việc hôm nay thực sự khiến cô rất đau đớn, khiến cô cảm thấy cứ tiếp tục miễn cưỡng ở lại bên cạnh Kim Taehyung là một hành động rất ngu xuẩn.
Cho nên cô mới có quyết định này.

TỔNG GIÁM ĐỐC,ĐỪNG NHƯ THẾ NỮA [VSOO]_EDITNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ