Thân hình nhỏ bé dò từng bước trở lại rạp phim, biết thế đã không uống nhiều nước, ngồi được xuống ghế liền mò qua nắm tay người bên cạnh.
"Aigu mới đi tý mà đã nhớ rồi à, tay run lên hết rồi này."
"Phim lãng mạn ghê luôn, y như tụi mình vậy."
"Nói gì đi chứ, sao im lặng vậy."
"Nè bà chị, bớt nói khi coi phim và hình như bà chị lộn bồ rồi đó!!"
Yeh Shuhua co hết cơ mặt lại một chỗ, cố gằn giọng không làm phiền mọi người xung quanh, tay kéo ôm Soojin về phía mình giữ của. Cô gái kia ngượng ngùng cuống cuồng cúi đầu xin lỗi rồi rời đi, nàng chắc chắn tình địch bất đắc dĩ đi rồi mới ghét bỏ đẩy Soojin qua một bên.
Seo Soojin liếm môi biết phạm tội tày đình liền hắn giọng, nói khẽ vào tai nàng.
"Shuhua..."
"Đừng có kêu tên em, đi đi, đi theo cô ta đi!"
Con gái nói đi thì phải ở lại, đi cho chết à.
"Xin lỗi em..."
Soojin luồn tay ra sau ôm nàng, kéo tay cầm lên để không còn gì cản trở hai người nữa. Shuhua khoanh tay theo đà tựa lên cô, tựa vậy không có nghĩa người ta tha cho đâu.
"Vô tâm, bị người khác đụng chạm cũng không biết né ra!"
"Tôi biết, lỗi tại tôi, làm em phật ý rồi."
Miết má lên mái tóc mềm, Yeh Shuhua có bồ siêng gội đầu hẳn, Soojin nghía thấy hủ giấm chua vẫn chưa có dấu hiệu hạ bớt liền bật cười, dễ thương ghê.
Cằm nàng bị ai kia nâng lên, giữa ánh đèn màn hình chiếu hai cánh môi chạm nhẹ vào nhau, người nàng mềm nhũn, miết tay lên áo cô. Nụ hôn đầu của cả hai, nụ hôn xóa tan đi cơn ghen trong lòng nàng, đọng lại ít vị ngọt trên đầu lưỡi.
Seo Soojin cười toe siết chặt Shuhua đỏ au nóng cả mặt trong vòng tay, cần phải giữ người con gái tuyệt hảo này bên mình tới khi nào có thể.
Bản nhạc phim du dương ôm trọn hai trái tim đập cùng nhịp.
.
.
.Kéo chiếc nón sụp xuống, Kim Minnie đứng trên bậc cao ngắm nhìn Cho Miyeon máu lửa cầm mic hát hò, cô ấy vừa tham gia thêm show khác SMTM. Minnie có chút hào hứng, chưa từng được tận mắt xem khí chất của Miyeon, chỉ có qua internet thôi, giờ thì cô càng nể cô ấy hơn.
Miyeon đắm chìm trong hào quang, khán giả gào thét tên cô, đồng nghiệp đánh giá cao ca từ bài biểu diễn lần này, cùng motip tình yêu tan vỡ nhưng sao lại thật đến vậy, liệu đây có phải do tự Miyeon trải nghiệm mà thành.
Show diễn kết thúc cũng là 3h sáng hơn, Cho Miyeon năn nỉ quản lý cho cô đi dạo một mình, hứa sẽ về sớm. Ảo não bước đi, hơi lạnh thổi vào trong lớp áo, Miyeon xoa xoa tay, cảm thấy mình thật thảm bại. Mua vui cho người khác còn mình thì quăng nơi xó nhà.
Kim Minnie lén lút đi phía sau cô, tự hỏi giờ này cô còn đi đâu nhưng không quan trọng, Minnie nghĩ đây là cách duy nhất để được ở gần Miyeon, theo một cách nào đó.
BẠN ĐANG ĐỌC
[SooShu] [MinMi] Thứ Ở Seoul Không Có
Fanfiction"Trưởng phòng, có thể nào sắp xếp cho tôi một chỗ trên chuyến đi Gyeonggido tới không?" "Shuhua ssi muốn chuyển công tác? " "Phải, rời khỏi đây."