Đọc vui vẻ..
8h30 sáng Namimori
" Namimori vẫn luôn ồn ào vậy sao?" thanh niên mái tóc thắt bím bộ đồ đỏ Trung hoa trên người nổi bật mỉm cười nựng chú khỉ trên đầu " Đến nơi rồi thì cùng nhau đi thăm Tsunayoshi thôi Lichi " đừng nói hẳn ra là anh chỉ muốn ở nhà cậu ấy và ăn đậu hũ.
" Ta có nên mua gì cho cậu ấy không? Cậu ấy ở nhà một mình khó tránh ăn những thứ không tốt " anh thở dài, mấy lần trước gặp đều là thấy cậu ốm yếu, tiều tụy không biết ăn uống có ổn không nữa.
Nhận được cái gật đầu của khỉ anh chỉ mỉm cười rồi bước vào tiệm tạp hóa trước bao ánh nhìn trái tim.
" Ciao, Fon " Reborn kéo chiếc mũ trên đầu nói.
" Ni hao, Reborn, cậu đến đây làm gì?" nhận ra cái khuôn mặt quen thuộc cùng đáng ghét Fon đen mặt thầm rủa. Trên mặt hai chữ ' Phiền phức ' viết rõ.
" Có gì đâu, chỉ là đến xem tên học trò đáng chết sống ra sao thôi "
" Vậy sao? Cậu ta chết rồi đấy " Fon mỉm cười mặc dù anh lúc nào cũng cười. Tất nhiên hiếm thấy được nụ cười thật. Nụ cười đó, bất quá chỉ dành cho con người tên Sawada Tsunayoshi...
" Hửm? Vậy mà tên Belphegor báo cáo là vẫn còn sống đấy " Hắn cười khinh.
" Nếu như gặp nhau chỉ nói thế thì xin chào nhé, tôi con phải đi mua đồ ăn cho Tsunayoshi đây " anh nhẹ nhàng như một cơn gió lướt đi qua Reborn.
Reborn chỉ cười, miệng nhếch lên một độ khó thấy. Đúng là thú vị. Cái tên học trò mà hắn ngỡ đã chết lại xuất hiện. Không những thế không hối hận với những gì bản thân đã làm mà an ổn sống vui vẻ.
Đợi Fon chọn xong thức ăn hắn theo Fon hay nói thẳng ra không phải theo dõi mà là đường đường chính chính ngồi trên vai Fon. Nếu hỏi tại sao thì Reborn sẽ nói " Cơ thể nhỏ quen rồi "
Đứng trước cửa nhà Sawada Reborn bỗng thấy hơi hối tiếc. Iemitsu đã đi du lịch cùng Nana rất lâu không xuất hiện nên những thông tin về cậu đều không hay biết. Kể cả có là thông tin đứa con trai đã chết quá khứ còn nếu không .... Iemitsu sẽ chẳng dễ dàng mà cho cam.
# Kính Kong #
" Ra ngay !!" giọng nói vang lên, thật không thể tin sau bao nhiêu năm hắn vẫn còn có thể được nhìn và nghe giọng nói đó.
Cánh cửa vừa mở thanh niên mái tóc nâu vô trọng lực xuất hiện. Cơ thể không khác gì với 5 năm trước, à không cao hơn đi.
Cơ thể vẫn còn hơi nước, chắc vừa mới từ nhà tắm ra đi, trông thật dễ thương ~
" A! Fon-san " cậu bất ngờ thốt lên, trong số tất cả arcobaleno thì Fon là người có ít thời gian nhất để đến thăm cậu.
" Ni hao Tsunayoshi " anh vuốt mái tóc cậu. Đôi con ngươi dán chặt vào thân ảnh cậu.
" A! Vậy ai kia?" nhận ra trên vai Fon còn một đứa trẻ, trên tay còn cầm một cây súng nhãn hiệu Leon chuẩn bị bắn cậu.
" Dame-tsuna mới có 5 năm không gặp mà đã quên tôi rồi sao?" đôi mắt đen to tròn khẽ động. Thật hoài niệm. Lần đầu đến Nhật để đào tạo một đứa trẻ vô dụng thành người đứng đầu Vongola. Giờ toại nguyện rồi thì lại cảm thấy trống rỗng.
BẠN ĐANG ĐỌC
Bầu Trời Ấm Áp ( All27 )
RandomĐừng tin cái tên, nó lừa tình đây. Sawada Tsunayoshi là một cái Dame danh tiếng. Trở thành Đời mười con sò vị trí năm 14 tuổi. Sau 6 năm thời gian bè bạn, hiểu lầm ám sát cha Yamamoto, thí nghiệm vô nhân đạo lên trẻ em đổ oan, vv... vô vàn những cái...