Có nên cho Lambo vào dàn harem không nhỉ ?
***
Dạo gần đây Tsunayoshi luôn luôn bị đau đầu. Tất cả đều nghĩ rằng do Siêu trực giác gây nên nhưng Vongola Primo – Giotto đã khẳng định rằng đã tắt và nó sẽ không reo lên khi nguy hiểm.
“ Tsuna-nii, anh đã đỡ hơn chưa?” Fuuta một mặt ôn nhu đưa khay cháo lên phòng cậu “ Anh ăn cho đỡ mệt ”
Tsuna mệt mỏi mở mắt “ Cảm ơn em, không có em chắc anh chẳng biết làm gì đâu ” giọng nói khàn đặc Tsunayoshi tâm niệm bản thân mình ăn ở đâu có đến nỗi mà ốm liệt giường tính đến nay là tròn 4 ngày.
“ Không sao đâu... ” huống chi người cảm ơn phải là em – Fuuta ý nghĩ giấu đi trong lòng cần lực nhắc nhở về sau.
“ Anh nhớ hôm nay em có hẹn mà?” đôi mắt tương quan ánh lên sự hối lỗi. Không phải do cậu thì chắc giờ đây cậu đang vui vẻ ở bên ngoài rồi.
Fuuta mà nghe được chắc sẽ phản ứng kịch liệt lắm. Đứa trẻ kia là bị gọi đến bởi Hibari. Nếu không nhờ cậu đang ốm nằm ra đấy chắc giờ này Fuuta đang ngồi uống trà cùng Hibari rồi.
“ Không sao, em hủy hẹn rồi ” đứa trẻ thở hắt ra. Đôi con ngươi dịu dàng nhìn chằm chằm ra cửa sổ. Ngoài kia không có ít hơn hai người đang theo dõi. Phân nửa là của nhà Milifiore và chắc cũng chỉ có 1 người do Vindice phái đến.
Fuuta cũng an tâm phần nào. Ít ra cũng sẽ chẳng có kẻ nào làm bị thương Tsuna-nii của nó.
“ I-pin đâu rồi, anh thấy sáng giờ em ấy không ở nhà ” Tsuna một mặt thắc mắc. Một cô bé chân yêu tay mềm, võ thì không biết ra ngoài đường sẽ bị trêu chọc... Biết đâu sẽ nguy hiểm!
Fuuta chỉ cười trừ, nào dám lấy cái lý do I-pin được giao đi Hong Kong để ám sát đâu? Nói vậy không dọa cho Tsuna một trận thì đúng là lạ. Đành lấy đại một cái lý do đơn giản trả lời.
“ I-pin đang đi công việc ạ ” Fuuta mỉm cười trấn an. Điều chắc chắn bây giờ là để cậu có thể nghỉ ngơi. Múc cho cậu từng thìa cháo, Fuuta cảm thán, cho cậu ăn đúng là khá dễ.
Bát cháo chỉ hết phân nửa nhưng nếu cậu muốn ăn Fuuta liền có thể làm tiếp.
“ Tsuna-nii anh nên đi nghỉ đi ” Fuuta đắp chăn lên trên người cậu rồi bước ra ngoài.
Fuuta phải khẳng định rằng tình cảm mình dành cho Tsuna chỉ là tình cảm của em đối với anh, chỉ là mến mộ, yêu quý, kính trọng cùng tin cậy. Kính trọng vì đã cho một đứa trẻ không nơi nương tựa đang bị mafia săn lùng. Yêu quý bởi tình yêu thương cậu dành cho Fuuta không hề có chút chuộc lợi. Tin cậy vì đã không sử dụng đứa trẻ như công cụ độc chiếm lấy thế giới ngầm... Và trên hết đôi mắt của Tsuna luôn đem lại cho Fuuta một cảm giác yên bình, dễ chịu.
***
“ Trời ơi !?! Mình đang ở đâu vậy này?” mĩ nam vàng kim trên, mặc áo khoác kêu lên. Thật tình anh bị lạc từ lúc đến Namimori đến giờ vẫn chưa tìm được đường đi. Mấy năm ở Namimori đều là dạy dỗ, chưa một lần thật lòng đi chơi nên đâm ra lạc đường lại còn đặc biệt không có sự xuất hiện của Romario nên số lần ngã chổng vó không tính được trên đầu ngón tay.
BẠN ĐANG ĐỌC
Bầu Trời Ấm Áp ( All27 )
RandomĐừng tin cái tên, nó lừa tình đây. Sawada Tsunayoshi là một cái Dame danh tiếng. Trở thành Đời mười con sò vị trí năm 14 tuổi. Sau 6 năm thời gian bè bạn, hiểu lầm ám sát cha Yamamoto, thí nghiệm vô nhân đạo lên trẻ em đổ oan, vv... vô vàn những cái...