Những ngày khác đối với Tsuna thực sự không có gì đặc biệt lắm, chỉ có việc tần suất chúng nhóm xuất hiện ngày càng nhiều. Sáng, trưa, chiều, tối lúc nào cũng xuất hiện, không người này thì người kia.
Hiện giờ, ngay tại lúc này, không ai khác, Dino đang dẫn cậu đi xem phim, phía sau là Romario đi theo phòng trường hợp Dino hậu đậu mà ngã chổng lên trời.
" Tsuna, mau nói xem bộ phim này hay chứ?" Dino hào hứng nói, đôi mắt long lanh nhìn cậu. Hắn đã phải ngày đêm suy nghĩ mới tìm được bộ phim này đấy, xem thật cảm động.
" Vô bổ " bộ phim gì mà từ đầu đến cuối nữ chính sướt ma sướt mướt hại chết người yêu rồi đi tự sát, đến cuối cùng cả hai bên nhau hạnh phúc, cái kết lãng xẹt, cái kết như vậy ngoài đời mà có thật thì sẽ không có đau khổ.
Cậu lạnh lùng quay đi, Romario chỉ thở dài " Xem ra cậu Sawada là chịu đả kích rất lớn "
" Tsuna, nè Tsuna... " Dino ngơ ngác nhìn Tsuna bỏ đi. " Anh đã cố gắng lắm rồi mà...."
Cái ở đây không phải anh cố gắng hay không mà là anh có thực sự quan tâm hay không thôi.
****
Đến buổi tối, Uni bất chợt đến thăm cậu, ngoài dự liệu. Mấy lần trước thời gian này sẽ là Reborn hoặc Fon, lần này thật lạ.
" Tsuna-san, em không làm phiền anh chứ?"
Uni gõ cửa hỏi cậu.
" Không có, em cứ tự nhiên, so với bọn họ, như vầy là bình thường " cậu tươi cười vỗ lên chỗ trống bên cạnh.
" Anh vẫn còn quan tâm bọn họ nhỉ?" Uni cười rồi ngồi xuống " Vậy tại sao anh không mở lòng ra? Chấp nhạn bọn họ một lần nữa? Chấp nhận trở thành một bầu trời bao dung tất cả? Bắt đầu lại từ đầu?"
Cậu lắc đầu, tay đặt lên đầu Uni " Uni, không được đâu, tất cả đã là quá muộn rồi, vốn dĩ nó đã không có kết thúc thì sẽ không có bắt đầu. Câu chuyện này đến bây giờ vẫn chưa kết thúc "
" Ý anh là sao?" Uni thắc mắc cái gì là chưa có kết thúc thì không có bắt đầu? Tsuna toàn nói những thứ khó hiểu.
" Vốn dĩ câu chuyện này nên để bọn họ kết thúc thôi, anh không thể tham gia. "
" Không Tsuna-san, anh có thể tạo nên một câu chuyện mới, một trang sử mới, cái quá khứ kia anh có thể gạt bỏ đi " Uni gấp gáp hỏi lại.
Cậu lại lần nữa lắc đầu, tay đưa lên vuốt đầu Uni sau đó đặt xuống, tâm hồn nhẹ nhõm nhìn ra ô cửa sổ " Nên để bọn họ tự kết thúc thì hơn. Muốn có bắt đầu thì nên có kết thúc "
" Bằng cách nào?"
Cậu mỉm cười hướng Uni cười buồn, tay chỉ lên mặt trăng.
" Giết anh đi "
****
Uni buồn bã bước về tổng bộ Millefiore, khuôn mặt mang chút thần sắc hoảng loạn.
" Giết anh đi mới có thể bắt đầu "
Vừa đi Uni vừa ngẫm lại những lời Tsuna nói, vô hồn đi qua cả Byakuran khiến hắn hơi thắc mắc.
BẠN ĐANG ĐỌC
Bầu Trời Ấm Áp ( All27 )
LosoweĐừng tin cái tên, nó lừa tình đây. Sawada Tsunayoshi là một cái Dame danh tiếng. Trở thành Đời mười con sò vị trí năm 14 tuổi. Sau 6 năm thời gian bè bạn, hiểu lầm ám sát cha Yamamoto, thí nghiệm vô nhân đạo lên trẻ em đổ oan, vv... vô vàn những cái...