Chương 9: Nguy hiểm cận kề

332 17 2
                                    

Trịnh Tại Hiền lười biếng dụi mắt tắt tiếng chuông báo thức, miệng thầm chửi thề một tiếng. Tay không cẩn thận mà vơ trúng Từ Anh Hạo, giờ em mới nhớ ra hai người bắt đầu ngủ cùng nhau, không còn ngủ riêng ở mỗi phòng nữa. Trịnh Tại Hiền nghĩ đến lại thấy xấu hổ, nhìn dáng vẻ đang ngái ngủ của Từ Anh Hạo mà bật cười.

"Bé dậy sớm vậy."

Từ khi nào, Từ Anh Hạo lại có thói quen gọi em là "bé" khiến em đỏ hết cả mặt. Hắn đưa tay kéo Trịnh Tại Hiền vào lòng mình, lười biếng nhắm chặt mắt lại. Trịnh Tại Hiền dụi dụi vào người hắn, khó khăn lắm mới lôi được cả hai người dậy. Từ Anh Hạo mệt mỏi ôm Trịnh Tại Hiền vào lòng đứng dậy, chân em vòng qua eo hắn, áp sát hai người vào nhau. 

"Đông Hách nói tối nay anh phải đi gặp Kim Đông Anh sao?"

Từ Anh Hạo gật đầu rồi trao cho em một ánh nhìn dịu dàng. Thực ra lần này đi gặp Kim Đông Anh, Từ Anh Hạo trong lòng có chút lo lắng. Từ gia và Trịnh gia trở nên lớn mạnh như vậy, nói đi lên bằng thực lực thì không hoàn toàn đúng, một phần là do có người tiếp tay sau và làm những thứ bất hợp pháp. Bí mật Từ gia và Trịnh gia cấu kết với đám xã hội đen buôn thuốc phiện và vũ khí chỉ có những người quan trọng nhất trong công ty mới biết. 

Lần này gặp Kim Đông Anh là hai bên cần giải quyết tranh chấp lô hàng của Từ gia và Kim gia. Chuyến tàu chở hàng của Từ gia từ biển trở về thì phát hiện thiếu mất hai lô thuốc phiện và một lô ma túy. Trên đường không gặp hải tặc, cũng dễ dàng qua mắt hải quan, Từ Anh Hạo không hiểu vì sao chuyện đó có thể xảy ra. Kim gia cũng có một đợt hàng về cùng ngày, chắc chỉ có thể có sự can thiệp của Kim Đông Anh. Một, hai lô hàng không phải chuyện lớn nhưng để Kim gia phát hiện Từ gia buôn bán trái phép thì không phải điều hay. Hắn hôm nay phải gặp Kim Đông Anh để nói chuyện. 

Từ Anh Hạo dấn thân vào con đường đẫm máu này từ hồi 18 tuổi. Cậu thiếu niên ngày xưa ngây thơ tin rằng công ti của ba mẹ mình là do họ vất vả gây dựng, hắn phải có trách nhiệm học hành thật giỏi để nối dõi ba mẹ, không ngờ qua lớp bọc hoàn hảo của một tập đoàn chứng khoán, bao nhiêu hoạt động ngầm diễn ra. Cảnh sát còn không dám động đến Từ gia, vì đã có thể dùng tiền mua chuộc hết đám người đó. Vậy nên có thể che giấu hết được những tính mạng mà Từ Anh Hạo đã ra tay sát hại. Từ Anh Hạo nghĩ mình cũng thật tàn nhẫn và bội bạc, nhưng biết thế nào được, do cuộc sống này không lương thiện với ai cả.

Còn Trịnh Tại Hiền lúc ở bên Hoàng Húc Hi thì không hề muốn nhúng tay vào những việc bẩn thỉu ấy, vì em muốn tiếp quản tập đoàn Trịnh gia đi theo một hướng khác. Nhưng đến khi chủ tịch Trịnh bắt em ly hôn với Hoàng Húc Hi, Trịnh Tại Hiền sinh ra chán ghét, lấy việc đi bắn súng, đánh nhau giải khuây. Chẳng mấy chốc em đã nắm được hết tất cả các hoạt động ngầm diễn ra trong công ty, còn trực tiếp quản lý những hàng hóa nhập về.

Từ Anh Hạo đặt Trịnh Tại Hiền xuống giường, nuối tiếc buông em ra. Hắn lôi ra từ trong ngăn kéo một khẩu súng  ngắn Thunder.50 BMG. Từ Anh Hạo và Trịnh Tại Hiền đều rất giỏi bắn súng, không những vậy còn giỏi giết người. Chả trách chủ tịch Từ và chủ tịch Trịnh bắt Từ Anh Hạo và Trịnh Tại Hiền kết hôn với nhau. Em nghĩ thực ra vậy cũng tốt, hai người có thể ở bên nhau. Trịnh Tại Hiền tưởng kỹ thuật của mình như vậy là đáng ngưỡng mộ rồi không ngờ nhìn Từ Anh Hạo bắn súng, em mới nhận ra hắn còn giỏi hơn mình rất nhiều. Trịnh Tại Hiền hồi cấp ba hay đánh nhau với các bạn cùng tuổi, thậm chí là còn đàn anh lớp trên nhưng Từ Anh Hạo còn dám đánh nhau với cả một băng đảng xã hội đen. 

[NCT | Longfic ] Phía chân trời hoa nở | JohnJae x MarkHyuckNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ