Chap 21

1.6K 66 5
                                    

"mama, cô ngủ chưa?" Kỳ Duyên hắn giọng hỏi nàng "tôi ngủ rồi!" giọng rõ ràng còn giận.

"Ngủ rồi mà còn trả lời a~" Kỳ Duyên cười lớn chọc quê người ta.

"Mặc kệ tôi, đồ vô duyên!" nàng kéo chăn về phần mình nhiều hơn.

Ơ Kỳ Duyên giành chăn về phía mình, nàng giật lại cứ đấu lưng nhau.

"Hôm nay có người mặc cả quần áo đi ngủ à?" Kỳ Duyên thừa biết nàng đang dỗi cô, nên vố tình trêu. Mọi khi nàng ngủ không có mặc quần áo mà, ít nhất là nội y.

"Em đi ra ngoài sofa ngủ cho tôi!" nàng phát cáu vì Kỳ Duyên cứ trêu mình " và làm sao cho cái vết này hết ngay lập tức~"nàng quẳng gối đang ôm vào người cô.

"ơ~" Kỳ Duyên biết mình không nên trêu nàng nữa vội trở mình, lấy gối ôm ở giữa bỏ ra tiến sát người nàng.

"Em xin lỗi mà!" chạm vai nàng liền bị hất ra.

Kỳ Duyên cười xòa "em với chị Vi thực có gì đâu?"

"Ai biết được hai người làm gì trong đấy?" nàng ấm ức kể lể.

"Thế mama~ sao lại để người khác chạm tay mình như thế" cô cũng hơi giận.

"Người ta tức em thôi!" nàng phân trần.

Kỳ Duyên ôm eo nàng lật Minh Triệu lại "thế ra mama ghen sao?" nàng cười nũng nịu "thì sao?" cười lớn "thì vui chứ sao?"

"Hết giận em đi" dụi dụi mặt vô ngực nàng, Minh Triệu luồn luồn tay vào tóc nó âu yếm.

"Hứa với em chỉ có em thôi, tuyệt đối không yêu ai khác ngoài em!" môi đã kề môi nàng.

"Ngốc ơi, người ta chỉ có em thôi" nàng hôn phớt lên môi cô.

"Không thích giận dỗi a~, nằm bên cạnh mà không được chạm vào còn đau khổ hơn yêu xa" Kỳ Duyên nói xong phải a lên một tiếng vì bị nàng cắn môi.

~~~

Ring.... Ring...

"mama, nghe điện thoại kìa!" Kỳ Duyên càu nhàu lấy cái gối bịt tai tránh tiếng chuông điện thoại của nàng.

"Nghe hộ người ta, đang trong nhà tắm mà" Minh Triệu hé cửa nói với Kỳ Duyên.

"Mới sáng ra đã có người gọi, em đã không biết là cô hot đến như vậy~" Kỳ Duyên vớ lấy điện thoại mà không thèm nhìn ai gọi.

"Ai vậy ạ!??" "alo" Kỳ Duyên chau mày "a~, là Kỳ Duyên hả?"

Giọng nói bên kia vang lên, Kỳ Duyên tỉnh ngủ " hả, Hoàng Anh? Sao lại là cậu, cậu gọi cô Triệu làm gì vậy?"

Thấy có gì sai sai ở đây?

"à, thì.. " Hoàng Anh thực sự kìm chế không được nên mới gọi cho Minh Triệu mà gặp Kỳ Duyên thực là không biết nói sao đây.

"Cậu có việc gì?" Kỳ Duyên ngồi dậy, bỏ chân xuống giường "hay tớ đưa điện thoại cho cậu nói chuyện với cô ấy, đang tắm á mà?" kẹp điện thoại ở cổ mặc áo thun vào.

"à, không.....không cần đâu. Tớ chỉ định hỏi cô có đến buổi tiệc của cậu không thôi! Mà cậu với cô hết giận chưa?" cười lớn "à mà cậu đang ở nhà cô thế là đã hết rồi nhỉ?" Hoàng Anh bối rối.

"Cậu sao thế? Lạ quá nha~ mà thôi đi, dĩ nhiên cô ấy dự rồi. Hôm ấy tớ muốn công bố chuyện hai chúng tớ luôn"

"Ừ thế nhé! Tớ cúp đây, có việc rồi chúc hai người vui vẻ!!!" Hoàng Anh vội vã ngắt máy.

Ôm đầu mình dần vặt, phải đấu tranh tư tưởng lắm lắm. Ngăn mình không làm điều có lỗi.

Kỳ Duyên chau mày, đặt điện thoại xuống bàn rồi gõ cửa nhà tắm.

"mama xong chưa? Em vào đánh răng?"

"Ừ vào đi!" nàng nhỏ nhẹ.

Kỳ Duyên bước vào trông nàng thật khiêu gợi trong bộ váy mỏng trắng,  người còn đẫm hơi nước. Đang đứng trước gương soi soi vết bầm ở cổ do mình gây ra tối qua.

"A em xem hư hỏng chưa?" nàng nhăn nhó.

Tiện tay bóp mông nàng, vòng tay quanh eo Minh Triệu áp sát cơ thể nàng. Kỳ Duyên không trả lời mà cứ cố tình ấn hạ bộ mình vào giữa mông nàng.

"Mới sáng sớm nhé!" nàng cười, cả hai đối diện nhau trong gương.

"Do cô câu dẫn em!" Kỳ Duyên lướt trên cổ nàng, mắt Minh Triệu đã nhắm hờ hững.

"Cô rất gợi cảm không ai chịu nổi khi đứng cạnh mỹ nhân như vậy đâu" Kỳ Duyên nhẹ nhàng bóp ngực nàng rồi cố tình bóp một cái thật mạnh, khiến nàng rên lên thành tiếng.

"Ai gọi vậy?" Minh Triệu mắt nhắm hờ hững hỏi.

"Hoàng Anh cậu ấy vẫn hay gọi cho mama như vậy sao?" Kỳ Duyên nhìn nàng qua gương, tay không ngừng xoa nắn ngực nàng.

"ưm... Không" nàng ren khẽ rồi rùng mình khi Kỳ Duyên lôi ngực nàng ra khỏi áo rồi tiện tay mân mê nhũ hoa.

"Hay là cậu ấy thích cô rồi???" hôn hôn lên cổ nàng, trong khi Minh Triệu ngửa cổ lên hít không khí và nói giọng thều thào "bậy~ a Hoàng Anh nhỏ hơn tôi nhiều, với lại ai lại đi thích như vậy?" nàng vòng tay ra sau luồn vào tóc Kỳ Duyên.

"Biết đâu được, cũng tại vì cô đẹp một cách quá đáng chi" Kỳ Duyên gằn giọng xoay nàng lại, để nàng tựa vào bồn rửa mặt. Nhấc một chân nàng lên, áp sát hạ bộ mình vào nơi giữa chân nàng.

Ánh mắt cả hai thật đầy ái tình "cô luôn khiến tim em ở chế độ rung~"

Vòng tay quanh cổ nó nàng nũng nịu "đừng đề cao người ta quá, nhưng không biết giữ sẽ mất đấy nhé!"

"Không bao giờ ngốc như thế!" liền đặt lên môi nàng nụ hôn kiểu Pháp.

End chap.

********************

(Cover) Ngỡ Cô Giáo Hóa Ra Là "Vợ" À! - Triệu DuyênWhere stories live. Discover now