Chương 54: Anh hack à?

2.5K 201 14
                                    

Vách tường hai bên đột nhiên phát ra âm thanh ken két đáng sợ, hai người một thú lập tức tăng tốc. Điện quang dưới chân Hàn Vệ lập lòe, Yên Vũ ở bên cạnh còn chưa kịp nói gì đã bị hắn đưa tay kéo vào trong lòng. Ba Mắt từ phía sau xông lên đỡ lấy thân thể hai người, sau đó mở rộng hai cánh, liên tục vỗ đập để giảm bớt trọng lượng và phóng như điên về phía trước.

Họ vừa rời khỏi vị trí vừa đứng, vách tường hai bên bắn ra vô số chấm đen lúc nhúc. Yên Vũ khẽ rùng mình, từ trong lòng Hàn Vệ ngẩng đầu lên, lộ ra một cặp mắt đang trừng to. Thứ kỳ dị vừa xuất hiện tựa như một đàn kiến khổng lồ không có điểm cuối mà tràn về phía họ, đuổi sát theo sau. Mồ hôi sau lưng cô chảy ròng ròng, mặc dù cô không sợ sâu bọ nhưng số lượng trước mắt thật sự quá kinh khủng.

Ba Mắt xông thẳng về phía trước, thấy có hai ngã quẹo, nó chọn bừa một bên rồi xông tới, nhưng xui xẻo làm sao, đường nó vừa chọn lại chính là ngõ cụt! Âm thanh lạo xạo phía sau ngày càng gần, xem ra tốc độ của chúng so với Ba Mắt cũng không thua kém là bao.

Rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan, Hàn Vệ đem tay Yên Vũ đặt lên người Ba Mắt rồi nói:

"Giữ chặt."

Dứt lời, hắn phóng người ra giữa lối đi, ánh mắt lạnh lùng nhìn một đám đen cuồn cuộn phía sau. Ba Mắt chở Yên Vũ quay ngược về rồi tìm đường khác, cô vốn định xuống giúp đỡ, nhưng thấy dị năng khủng bố tản ra xung quanh người Hàn vệ thì lập tức rút lại ý nghĩ đó. Cô nên tin tưởng năng lực của hắn!

Ánh sáng trắng lóe lên, lôi điện mang theo đặc tính cuồng bạo bắn thẳng về phía trước, đám bọ dẫn đầu chạm vào nguồn sức mạnh kia đều trực tiếp hóa thành tro tàn.

Oanh.

Âm thanh nổ mạnh làm Yên Vũ không nhịn được mà che lỗ tai, sau đó hét lên:

"Này, anh đừng có phá sập mê cung đấy! À phải, mau quay lại!"

Vừa dứt lời, cô nhìn thấy sau lưng có một bóng người phóng tới gần, sau đó khuôn mặt của Hàn Vệ phóng đại trong nháy mắt. Hắn... nhanh thật! Rõ ràng đều là dị năng giả, nhưng chênh lệch giữa họ lại như núi cao và vực sâu, thế này thật không công bằng.

Chỉ sau ba tháng mất tích, Yên Vũ cảm giác mình bị mọi người bỏ lại quá xa. Cô cần phải nỗ lực hơn nữa, nỗ lực thật nhiều để bảo vệ những người bên cạnh.

Hàn Vệ giẫm mạnh xuống nền gạch, sau đó lấy đà phóng lên lưng Ba Mắt. Hắn nhíu mày nói:

"Phía sau vẫn còn rất nhiều, chúng vẫn đang đuổi theo."

Đám bọ ấy giống như vô cùng vô tận, nếu không tìm được cách chặn chúng thì bao nhiêu dị năng cũng không đủ dùng. Yên Vũ lẳng lặng câu thông với hệ thống, nó im lặng một chút rồi trả lời:

[Là một loại côn trùng không biết tên, không có dữ liệu, cần mẫu vật để phân tích.]

"Vật mẫu?" Yên Vũ tự hỏi rồi nhìn về phía sau.

Bởi vì đòn tấn công vừa rồi của Hàn Vệ nên khiến bọn chúng chậm lại rất nhiều, hiện tại vẫn chưa thấy bóng dáng đâu. Năng lực của bọn họ đều thuộc diện có sức sát thương cao, muốn bắt được bọn chúng thì phải đến gần.

Hệ Thống Sống Còn (Drop) Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ