Sáng hôm sau...
Ưm. -Cô nhức nhói rên nhẹ.
Còn đau sao? -Thiên Yết thấy cô nhăn nhó liền hỏi.
Ừm. Tại anh hết. - Song Tử.
Xin lỗi, tối qua anh có hơi mạnh bạo.- Thiên Yết.
Quá mạnh bạo luôn chứ hơi cái gì.-Song Tử.
Em nghỉ một chút đi, anh xuống dưới nấu ít cháo cho em. -Thiên Yết.
Ừm. -Song Tử.
Lát sau, một tô cháo nóng hỏi được mang lên.
Để anh đút em ăn. -Thiên Yết.
Thôi, em tự ăn được. -Song Tử.
Ngoan. A nào. -Thiên Yết.
Đành làm theo lời anh, há miệng để ăn đút.
Có ngon không?-Thiên Yết.
Ừm, ngon lắm.-Song Tử mỉm cười.
Em có dự định gì không? -Thiên Yết.
Tới đâu hay tới đó thôi. -Song Tử.
Vậy qua nhà anh sống đi. Thiên Yết.
Có phiền anh không? -Song Tử.
Không phiền. -Thiên Yết.
Cảm ơn anh. -Song Tử.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Tại quán cà phê.Cho tôi một ly cà phê đen, nhớ chỉ cho ba muỗng đường thôi. -Nhân Mã, Bạch Dương.
Ai cho cậu gọi giống tôi.-Nhân Mã.
Vô tiệm cà phê thì phải mua cà phê chứ, giống nhau là chuyện bình thường thôi.-Bạch Dương.
Hứ.-Nhân Mã cầm lấy ly cà phê rồi đi ra ngoài.
Chán quá. -Nhân Mã.
Vậy đi chơi không? -Bạch Dương.
Cậu đi theo tôi làm gì?-Nhân Mã.
Đâu có, thuận đường thôi. -Bach Dương.
Đi thôi. -Bạch Dương.
Bạch Dương nắm lấy tay Nhân Mã kéo đi.
Đi...đi đâu. -Nhân Mã mặt xuất hiện vài vệt đỏ nói.
Không phải nói chán sao? Chúng ta đi chơi. - Bạch Dương.
Kéo Nhân Mã đến khu trò chơi.
Cậu là con nít hay sao mà đến mấy chỗ này. -Nhân Mã.
Đấu với tôi một trận không? -Bạch Dương cầm cây súng giả nói.
Mấy trò này sao làm khó được tôi. Đấu thì đấu, đến lúc thua thì đừng than trời than đất. -Nhân Mã.
Cược không? Ai thua phải làm bất cứ chuyện gì mà người thắng yêu cầu. Ok không? -Bạch Dương.
Ok. -Nhân Mã.
Kết quả.
Ha ha, cậu thua rồi. -Bạch Dương.
Không thể nào, đấu lại. -Nhân Mã.
Được thôi. -Bạch Dương.
...Lại. -Nhân Mã.
...Cậu chấp nhận sự thật đi. -Bạch Dương.
Lại lần nữa. -Nhân Mã.
Được thôi, ván cuối.-Bạch Dương.
Kết quả...Nhân Mã...th...THUA.
Được rồi, tôi thua. Cậu muốn tôi làm gì cứ nói. -Nhân Mã.
Hm...tạm thời thì tôi không biết, tôi cho cậu nợ.-Bạch Dương.
Ok. -Nhân Mã.
Đi đến chỗ gắp thú, cho đồng tiền vào. Bạch Dương cẩn thận gắp con thú bông.
Này cho cậu. -Bạch Dương đưa cho Nhân Mã một con thú bông hình con cừu.
Cậu xem tôi là con gái sao? -Nhân Mã.
Không lấy thì tôi cho người khác -Bạch Dương.
Hứ, cậu đã cho thì tôi xin nhận. -Nhân Mã.
Thật ra, gấu bông là sở thích thầm kín của Nhân Mã.
Bỏ đồng tiền vào, cố gắng gắp con thú bông kia lên.Đây, có qua có lại.-Nhân Mã đưa cho Bạch Dương con thú bông hình con ngựa.
Tôi nhận.-Bạch Dương.
Tôi đói rồi. Đi ăn thôi.-Nhân Mã.
Ừm. -Bạch Dương.
Nắm lấy tay Bạch Dương kéo đi.
Tôi biết chỗ này ngon lắm. -Nhân Mã.
Ừm. -Bạch Dương.
Nếu nhìn bình thường thì sẽ thấy Bạch Dương bình thường nhưng nếu nhìn kĩ sẽ thấy tai của Bạch Dương nhuốm màu đỏ nhạt.
________________________________________________________________________ Nhớ Vote ☆Nha.
BẠN ĐANG ĐỌC
(Song Tử) Xuyên không làm nữ phụ : Ta chỉ yêu nam phụ, còn nam chính cút!
FanfictionP/s 1. Làm theo phong trào. 2. Ai thích cung Song Tử hoặc cung Song Tử thì vào 3. Nghiêm cấm anti Song Tử. 4. Ai ý kiến gì thì cứ mạnh dạn bình luận. 5. Nhớ bấm ☆để bình chọn cho tôi nếu thấy hay.