Chương 207: Em thích anh ấy?

2.5K 145 5
                                    

Thời gian từng giây từng giây qua đi, sắc mặt Thu Dật Bạch vẫn trắng bệch tay phải nắm chặt điện thoại, Cao Hạ lại bắt đầu gọi cuộc gọi khác.

Trên màn hình TV đã sớm truyền phát tin tức khác, Tả Ninh không biết đã qua bao lâu, cô chỉ biết cho dù Văn Khải An ở gần cô nhất đã đi tới gắt gao ôm chặt lấy cô nhưng cơ thể của cô vẫn lạnh băng.

Từ thân thể, lạnh đến đáy lòng.

Cô nhớ tới mùa hè chín năm trước kia, nhận được giấy báo trúng tuyển đại học cô cao hứng ở nhà chuẩn bị bữa tối.

Đó là sinh nhật mười tám tuổi của cô, cô vẫn luôn nhắc nhở ba mẹ cùng hai người anh trai quay về nhà cùng cô tổ chức sinh nhật.

Bọn họ đã nói chuyện qua điện thoại, nguy cơ của công ty rất nhanh có thể giải trừ, Giang gia còn sẽ tái khởi được Đông Sơn.

Như vậy vốn chính là ngày tam khởi lâm môn, cô một bên ở trong bếp đun nước, một bên vô hạn tưởng tượng về hạnh phúc sau này.

Chỉ là trong lúc vô tình, cô ở trên điện thoại nhìn thấy tin tức, có người thấy ở bên ngoài cao tốc Tây Hoàn xảy ra một vụ tai nạn giao thông liên hoàn nghiêm trọng.

Tính toán thời gian cùng địa điểm, người nhà cô xác thật sẽ đi qua nơi đó, nhưng cô không tin sẽ có chuyện trùng hợp như vậy.

Cô vội vội vàng vàng gọi điện thoại, một lần rồi lại một lần, số điện thoại của bốn người không biết bị cô gọi đi gọi lại bao nhiêu lần, nhưng căn bản không có bất kỳ người nào nghe máy.

Cô không ngừng an ủi chính mình, nhất định là tín hiệu trên cao tốc không tốt, nhất định là bọn họ đều để điện thoại ở chế độ yên lặng, hoặc là bọn họ đã đến tiểu khu, cố ý không nhận, muốn tạo cho cô một kinh hỉ.

Cuối cùng, điện thoại bên kia rốt cuộc cũng có động tĩnh, cô cũng cho rằng tất cả khủng hoảng đều kết thúc.

Nhưng bên kia sột sột soạt soạt rất lâu, mới truyền đến một giọng nói xa lạ. Người kia nói, anh ta là nhân viên cứu viện ở hiện trường, chủ nhân của điện thoại đã tử vong không thể cứu được.

Không phải chủ nhân của một cái điện thoại, mà là bốn cái, một nhà bốn người ở cùng một chiếc xe.

Cô không biết bản thân chạy đến hiện trường như thế nào, cô chỉ biết, cô chỉ biết thi thể của người nhà còn chưa được đưa đi, cô chỉ biết một mảnh chỗ toàn máu kia toàn tiếng khóc la, trải qua rất nhiều năm đó vẫn luôn là địa ngục trong trí nhớ của cô.

Mà mỗi một lần cô nhớ lại, phần ngực đều đau đến không hô hấp được.

Giờ phút này cho dù được Văn Khải An ôm ở trong ngực, nhưng cô lại lần nữa thể nghiệm cái cảm giác sợ hãi năm đó, cái loại cảm giác làm cô đau lòng đến hít thở không thông.

Thu Dật Mặc có thể xảy ra chuyện không?

Thu Dật Mặc không về được sao?

Nam nhân kia mấy ngày trước còn đưa cô lên núi ngắm mặt trời mọc, quỳ gối trước mặt cô cầu hôn, sẽ không trở lại sao?

《Edit-HOÀN》_〈NP-H〉 Bọn Đàn Ông Này Có Độc-Q2Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ