Cả người bủn rủn vô lực, giọng nói cũng nghẹn đến lợi hại, Tả Ninh hơi hơi vặn vẹo cơ thể một chút, mới phát hiện hai bên trái phải đều có người, cô bị kẹp ở bên trong căn bản không thể động đậy.
Nỗ lực mở mắt ra nhìn hai bên sườn, Du Hạo Nam một bên gắt gao ôm cô vào trong ngực, Văn Khải An một bên ôm lấy eo cô.
Ba người tối hôm qua sau khi hoan ái kịch liệt như vậy, cư nhiên cứ ngủ chung như vậy.
Xuyên thấu qua rèm cửa nhìn ra bên ngoài trời, Tả Ninh ngáp một cái, không đành lòng đánh thức hai nam nhân, chỉ có thể tự mình giãy giụa chuẩn bị bò dậy.
Ai ngờ động tác của cô hơi lớn một chút, Du Hạo Nam lập tức phát hiện, lập tức đè đầu cô lại ấn vào trong lòng ngực: "Ngoan, ngủ tiếp đi."
"Nhưng em muốn uống nước, khát nước." Tả Ninh nhẹ giọng ở trong lòng ngực hắn làm nũng, "Tối hôm qua rên đến miệng khô lưỡi khô, còn không phải do các anh làm hại."
Du Hạo Nam ngay cả mắt cũng chưa mở, nhưng lại chuẩn xác không lầm ở trên trán cô hôn một cái, giơ chân đá đá Văn Khải An ở bên sườn khác: "Đi lấy nước."
Khi bọn họ nói chuyện, Văn Khải An cũng đã tỉnh, nghe thấy mệnh lệnh của Du Hạo Nam, hắn ngược lại một tay cướp Tả Ninh vào trong lòng ngực mình: "Tại sao cậu không đi?"
Du Hạo Nam xoa xoa đôi mắt, mông lung trừng mắt nhìn Văn Khải An: "Tối hôm qua cậu thua."
Tả Ninh tò mò nhìn về phía Văn Khải An, rất muốn hỏi một câu "Hôm qua anh bắn trước anh ấy sao", nhưng lại sợ hắn bị tổn thương lòng tự trọng, chỉ có thể hôn hôn khóe môi hắn, nhẹ giọng gọi câu ông xã.
Du Hạo Nam tức khắc không cao hứng, hôn một cái hôn thật dài lên mặt Tả Ninh, cuối cùng còn đắc ý nhướng mày: "Hiện tại cãi có khát không?"
Tả Ninh còn chưa kịp trả lời, Văn Khải An không cam lòng yếu thế trực tiếp áp lên cổ cô mãnh lực liếm hút, muộn thanh nói: "Tối hôm qua anh với cậu ta cùng nhau bắn, cậu ta một hai nói anh bắn nhanh hơn cậu ta hai giây, vậy hiện tại so lại một lần nữa, anh nhất định sẽ thắng."
Tả Ninh lập tức cảm nhận được trên bụng nhỏ có thứ vừa ngạnh vừa thô chống lên, cô đương nhiên biết đó là nam nhân "Chào cờ" bình thường, nhưng mà tối hôm qua mới vừa trải qua một hồi hoan ái vui sướng tràn trề, hiện tại lại tiếp tục, có thể đáng sợ hơn hay không?
Nhìn hai người đã bắt đầu tình cảm mãnh liệt triền miên, Du Hạo Nam bất đắc dĩ đứng dậy xuống giường: "Để tôi đi lấy nước, bằng không sợ cô ấy sẽ thật sự mất nước."
Chờ Du Hạo Nam ra khỏi phòng, Văn Khải An mới từ trên người Tả Ninh dời đi, cứ như vậy trần truồng xuống giường, động tác lưu loát khoá trái cửa.
Tả Ninh nhìn đến sửng sốt: "Anh...... Bất hòa với anh ấy sao?"
Văn Khải An đi đến bên án thư cầm lấy bình giữ nhiệt, lại nâng Tả Ninh từ trên giường dậy: "Tối hôm qua mới lấy đầy, vẫn còn nóng, uống đi."
Chờ Tả Ninh uống nước xong, Văn Khải An đặt bình giữ nhiệt lên đầu giường, lại lần nữa chui vào ổ chăn ôm cô: "Lừa cậu ta, em mệt mỏi, làm sao có thể tiếp tục nhanh như vậy? Hiện tại có thể ngủ thêm một giấc, ngủ đi."
BẠN ĐANG ĐỌC
《Edit-HOÀN》_〈NP-H〉 Bọn Đàn Ông Này Có Độc-Q2
RomantizmTên: 这群男人有毒 Hán việt: Giá quần nam nhân hữu độc (NPH) Tác giả: Cần Lao Đích Tiểu Dã Miêu Tình trạng conver: Hoàn thành Tình trạng edit: Hoàn thành Nguồn: QingJuan/ wikidich.com Bìa: Bông from DL Thể loại: Ngôn tình, hiện đại, HE, đô thị tình duyên...