"A...... Thật thoải mái...... Sâu một chút...... Lại sâu một chút...... A...... An...... An an...... Cứ như vậy...... Yêu em...... Yêu em...... Em rất thích...... Rất thích......"
Nước mắt ở trên mặt không kiêng nể gì chảy xuống, Tả Ninh ngửa đầu vừa khóc vừa cười thét chói tai, đôi tay ôm chặt lấy lưng của Văn Khải An, hai luồng nhũ thịt trắng bóng không ngừng cọ xát với áo sơmi của hắn, eo thon không ngừng vặn vẹo, vừa nhiệt tình vừa bức thiết đón ý nói hùa hắn thọc vào rút ra.
Phương Kinh Luân đã phóng thích qua một lần ngồi ở một bên sô pha, dựa vào tường lẳng lặng nhìn nữ nhân hiển nhiên đã hưng phấn tới cực điểm, con ngươi màu nâu ngoại trừ tình dục, còn có vài tia mê mang, cùng với lo lắng.
"Cô ấy cần phát tiết." Du Hạo Nam vẫn luôn đối đầu với Phương Kinh Luân khó được cùng hắn sóng vai ngồi trên sô pha, cũng đang nhìn về phía một màn dâm mĩ trên giường kia.
Du Hạo Nam quần áo hoàn chỉnh, duy chỉ có khoá kéo bên hông đã mở rộng ra, hắn ở trong tay của Tả Ninh bắn qua một lần, hiện giờ côn thịt lại thức tỉnh thẳng tắp mà lộ ra bên ngoài, nhìn qua kết hợp với tư thế ngồi ngay ngắn của hắn hoàn toàn không hợp nhau.
"Tôi biết, cô ấy khổ sở trong lòng." Phương Kinh Luân tự giễu cười cười, "Tôi chính là bác sĩ tâm lý, tâm trạng hiện tại của cô ấy, tôi đều hiểu, đáng tiếc......"
Nói đến đây, hắn liền quay đầu liếc Du Hạo Nam một cái: "Anh có thể tiếp thu sao?"
Du Hạo Nam vẫn tiếp tục nhìn chằm chằm nữ nhân trên giường, thấy cô ở trong lòng ngực của Văn Khải An vặn eo bãi mông, thấy cô quay đầu lại hôn môi với Cao Hạ vẫn luôn ở sau lưng vuốt ve cô, thấy tay phải của cô còn đang vuốt ve côn thịt đang dâng trào của Thu Dật Bạch.
"Có thể tiếp thu không?" Du Hạo Nam cười khẽ lẩm bẩm tự nói, "Là một nam nhân đương nhiên đều không thể tiếp thu, nhưng vì cô ấy, tôi nguyện ý."
Dừng một chút, Phương Kinh Luân cũng cười: "Tôi cũng vậy."
"Thật thoải mái...... Chính là nơi đó...... Ân...... A a a......" Khoái cảm tê dại như bị điện giật làm Tả Ninh toàn thân run rẩy không thôi, đầu ngón tay cào thật sâu vào lưng của Văn Khải An.
Lo lắng cô không chịu nổi, Văn Khải An gắt gao cắn chặt răng, dừng lại động tác muốn cho cô thư hoãn một chút, ai ngờ hắn mới để cô hoãn một chút, cô lại hừ hừ khanh khanh rên rỉ không ngừng: "Em muốn...... Nhanh lên......"
"Được." Khàn khàn đáp ứng một tiếng, Văn Khải An tiếp tục thẳng lưng lao tới.
"Cao Hạ...... Cao Hạ...... Phía sau......" Nghe được tiếng thở dốc thô nặng của Cao Hạ, Tả Ninh đem toàn bộ cơ thể hướng về phía trước, đem trọng tâm rơi xuống người Văn Khải An, nỗ lực vểnh cái mông kiều nộn về phía sau, thử cọ xát dục vọng nóng bỏng giữa háng của Cao Hạ.
Cao Hạ vi lăng, tuy rằng nghe hiểu ý tứ của cô, nhưng lại có chút không dám tin, càng không làm ra động tác gì.
Ngay ở khoảng cách Cao Hạ tạm dừng, Thu Dật Mặc đã đỡ cơ thể của Tả Ninh lên để cô trực tiếp ngồi trên người Văn Khải An, bàn tay to thăm dò giữa kẽ mông cô, để những chất lỏng ướt hoạt đó chậm rãi mở rộng tiểu huyệt phía sau.
![](https://img.wattpad.com/cover/238681795-288-k328449.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
《Edit-HOÀN》_〈NP-H〉 Bọn Đàn Ông Này Có Độc-Q2
RomanceTên: 这群男人有毒 Hán việt: Giá quần nam nhân hữu độc (NPH) Tác giả: Cần Lao Đích Tiểu Dã Miêu Tình trạng conver: Hoàn thành Tình trạng edit: Hoàn thành Nguồn: QingJuan/ wikidich.com Bìa: Bông from DL Thể loại: Ngôn tình, hiện đại, HE, đô thị tình duyên...