Thiếu niên Tứ Hỏa

413 40 0
                                    

Tên gốc & Nguồn:  [ 宫任 ] 少年四火
Tác giả: 青玘@lofter
Nhân vật: Cung Ứng Huyền 24 tuổi x Nhậm Diệc 16 tuổi
Editor: Yogurt Chan

Bản edit đã có sự đồng ý của tác giả.

-----

Cung Ứng Huyền cảm thấy thật kỳ quái.

Rõ ràng hắn vừa mới ở nhà Nhậm Diệc ôm anh ngủ, vì sao khi tỉnh dậy lại ở chính biệt thự của mình, mà trên giường cũng không có người yêu nữa rồi.

Cung Ứng Huyền ngẩn người vài giây, đứng dậy đi tìm di động của mình, phát hiện điện thoại thông minh đã biến thành kiểu dáng khá lâu trước đây, hắn nhìn lướt qua màn hình, thời gian hiển thị, chính là mười bốn năm trước.

Hắn dùng chỉ số IQ cao ngất 157 của mình suy nghĩ một chút, đoán rằng mình đã xuyên không, tự véo mình một cái, không thấy đau, ồ, vậy thì là xuyên không trong mơ.

Cung Ứng Huyền rất nhanh chấp nhận sự thật này, quyết định ra ngoài đi dạo mấy vòng. Thật ra hồi đó hắn cũng không quen với khu này lắm, hơn nữa hắn còn có trực giác rằng, mình có thể tình cờ gặp được Nhậm Diệc của mười bốn năm trước.

Quả nhiên là vậy.

Cung Ứng Huyền vừa mới đi bộ đến khu vực gần chỗ ở của Nhậm Diệc ngày xưa, đã nhìn thấy mấy cậu nhóc thay nhau "bay" qua tường của trường học. Cung Ứng Huyền nhíu mày, từ xưa đến giờ hắn luôn là một học sinh nghiêm túc, coi thường nhất là hành vi trốn học này. Thế nhưng trong mấy tên nhóc kia, có một người khiến hắn cảm thấy vô cùng quen thuộc. Chờ bọn nhóc đi tới, Cung Ứng Huyền phát hiện, thiếu niên trên sống mũi có nốt ruồi nhỏ kia chính là Nhậm Diệc.

Bình thường hắn không thích xen vào chuyện của người khác, bỗng nhiên lại rất muốn đem thiếu niên kia dạy dỗ một trận, thế nhưng phát hiện ra mình không có tư cách gì cả.

Cũng không thể nói mình là người yêu tương lai của người ta được!

Thiếu niên Nhậm Diệc rất nhanh đã cùng đám bạn đi mất, căn bản không để ý tới Cung Ứng Huyền, thế nhưng cậu cứ cảm giác như có người nào đó theo dõi mình vậy.

"Ê, tụi mình đi nhanh lên."

"Sao vậy Tứ Hỏa?" Bạn học của cậu lên tiếng hỏi.

"Tao cứ có cảm giác có người nhìn tao chằm chằm á."

"Không lẽ chủ nhiệm phát hiện rồi?"

"Xùy xùy xùy cái miệng quạ đen của mày bớt nói xui đi."

Đám thiếu niên cười nói đi xa, từ đầu đến cuối không phát hiện ra Cung Ứng Huyền. Cung Ứng Huyền cũng chẳng biết làm sao bây giờ, tự nhiên đang ngủ ngon lành lại mơ thấy cái này, thật vất vả mới tìm thấy người yêu của mình, thằng nhóc này còn chạy nữa.

Dường như vì là trong giấc mơ, thời gian trôi qua rất nhanh, không logic chút nào, hắn mới không tập trung một chút mà trời đã sắp tối rồi. Trường học cũng đã tan học, đám học sinh nhao nhao chạy ra cổng trường, Cung Ứng Huyền đứng ở hướng về nhà của Nhậm Diệc, thế nhưng không ngoài dự đoán, nhóc Nhậm Diệc không đi ra từ trường học.

[Hỏa Diễm Nhung Trang] Tổng Hợp Đồng Nhân (Fanfic)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ