Anh và Hoàng dạo này thân lắm, suốt ngày dính lấy nhau. Nghe tiếng cười của hai người mà mình cũng nở nụ cười theo. Hai người không còn vì mình mà mất đi tình bạn, mình đỡ áy náy đi phần nào.
Lúc Chi xuống chỗ mình để ôn bài cho buổi kiểm tra 45p toàn khối chiều nay, mình trêu:
- Mày ơi khéo chúng nó bỏ tao quay ra yêu nhau ý!! Còn nằm ra bàn nói chuyện kia kìa, ôi gayyy. Tao nghĩ ra cái này: Minh chia tay tao vì yêu Hoàng, Hoàng thấy có lỗi với tao nên ở cạnh an ủi. Đến khi tao đủ mạnh mẽ rồi, nó mới quay về bên Minh. Được lắm, chúng mày dám chơi xỏ tao, tao thịt hết!!Cả hai được trận cười nghiêng ngả.
Chiều thi xong còn phải học Lý ca tối nữa. Trên đường về, mình với Linh lại nói chuyện về anh. Có lẽ chỉ có nói về anh là hai đứa còn trò chuyện sôi nổi thôi, còn lại hầu như chẳng có chuyện gì.
- Tớ là tớ thích con trai chủ động. Tớ ngạc nhiên khi cậu nói là Minh thích tớ từ lớp 9 luôn đấy. Sao nó không nói ra cơ chứ, nó mà nói ra có khi tớ cũng lung lay rồi.
- Ừ nói ra mọi chuyện đã khác rồi. Tớ nhớ ngày đấy suốt ngày Minh hỏi: "Linh sao rồi?", "Hôm nay Linh vui không?"...Tớ hay đi sớm, để ý nếu nó đến sớm hơn cậu, nó sẽ đứng đợi ở dưới ghế đá đến khi cậu đến mới lên cùng, còn không nó không lên.
- Uầy rung động rồi nha, tiếc thật ý, sao nó không chủ động hỏi tớ, nói thích tớ cơ chứ, haha. Cậu cũng hiểu là khi mà vừa chia tay người yêu tự dưng có người quan tâm mình như thế tất nhiên có chút xao động rồi, nhưng tớ vẫn luôn kiềm chế cảm xúc của mình.
- Vậy mà không hiểu sao lúc thích tớ nó lại chủ động mới hay.Hm, có lẽ cái số đã vậy rồi. Anh và Linh, chỉ cần mỗi người chịu bước lên một bước thôi, là họ đã ở bên nhau rồi. Nhưng Linh lại chờ anh chủ động thổ lộ, anh lại chờ Linh thay đổi. Vì thế nên mới có sự xuất hiện của mình vô tình xen vào giữa hai người, mọi chuyện rẽ sang một hướng khác....
Giờ thể dục. Ngồi xem anh đá cầu với các bạn, nhưng vừa mới nhắm mắt cho đỡ mỏi xíu mà mở ra đã thấy anh biến mất. Đức béo chạy ra khoe:
- Thằng Minh vừa đá cầu bị rách quần, lại còn rách đúng chỗ cần rách🤣🤣 Phi về thay quần rồi!Mình lăn ra cười sặc sụa, hỏi đi hỏi lại:
- Eo ơi, thật á? Thế có đứa con gái nào thấy không?
- Không, có lũ con trai thôi.
- Hê, thế may :v
Đá kiểu gì rách cả quần, thốn thế không biết 😆Quốc Phòng kiểm tra học kỳ trước. Kiểm tra bắn súng. Chỉ còn vài đứa cuối sổ, mình tí tởn chen vào đám đông đang ngó điểm bắn và màn hình máy tính. Vô tình ngước lên, thì thấy ở đám đông phía đối diện, anh đang nhìn mình. Ban đầu cứ nghĩ mình ảo tưởng, nhưng ánh mắt đó rõ ràng nhìn thẳng vào mắt mình. Mình quay đi, lát sau thoáng nhìn vẫn thấy anh nhìn mình lần nữa. Ôi mình vui đến rộn cả người luôn, vui suốt ngày hôm đó. Anh vẫn nhìn mình, vẫn để tâm đến mình. Chỉ cần vậy thôi.
Đợt thi hết học kỳ 2 cũng trôi qua. Vẫn cứ tiếp diễn những ngày anh cố tránh mặt mình, còn mình thấy anh lại chạy trốn. Tự hỏi tại sao mình cứ phải thế? Mình đã làm gì có lỗi mà bị đối xử như vậy chứ? Ừ thì không nói chuyện, người dưng cũng được, nhưng có thể lướt qua nhau bình thường mà, sao phải trốn tránh khổ sở thế này. Lỗi do anh quá vô tâm, do mình quá yếu đuối, hay do cả hai không chịu hiểu cho nhau???
BẠN ĐANG ĐỌC
Mùa hạ thoáng qua [FULL]
RomanceThì ra, trong cuộc đời này ai cũng có lúc được may mắn làm một thời của nhau. Một thời gói bằng tất cả những nâng niu, những thương yêu ngọt ngào và trong trẻo nhất. Một thời mà có sống thêm bao lần cũng không thể khiến trái tim yêu dịu dàng như thế...