Chương 24

863 79 4
                                    


" Anh xin lỗi, tha lỗi cho anh chứ? "

....

Thẩm Mộng Dao không trả lời, tầm mắt nàng rủ xuống.

Vì sao?

Ngày ấy, nàng đã từng có một suy nghĩ rất hời hợt rằng sau khi chia tay Viên Nhất Kỳ, chắc chắn sẽ không yêu một ai, thêm một lần nào nữa, vì cảm giác đau đớn đến lê tâm liệt phế mà cô đem lại cho nàng là quá lớn, nó giống như một thứ vi diệu nào đó, cứ mãi khắc sâu trong tâm trí nàng qua nhiều tháng năm thôi.

Nhưng không, suy nghĩ thì cũng chỉ là nghĩ suy. Khi Nhậm Hào theo đuổi nàng, nàng liền rất nhanh chóng lọt vào gông bậy ngọt ngào của hắn, hắn thay thế chỗ đứng Viên Nhất Kỳ trong trái tim nàng. Hắn luôn luôn cho nàng cảm giác được che chở, yêu thương và chiều chuộng.

Như viên kẹo ngọt sau khi tan đi thì trở nên vô vị, hắn từng ngày từng buông lỏng nàng. Nàng đã để ý rất nhiều lần, Nhậm Hào bắt đầu không còn quan tâm đến nàng nữa, dường như trở nên bận bịu hơn. Có nhiều đêm còn không thèm đến quán để đón nàng. Nàng lúc đó cũng chỉ biết âm thầm chịu đựng, tự thân vận động ôm đồ về một mình.

Nhậm Hào là người mang lại cho nàng hạnh phúc, và cũng là người ở sau lưng nàng vui vẻ, tình tứ ở bên cạnh nữ nhân khác.

Đến giờ nhìn thấy người ở đó, ngoài cảm giác bất ngờ và thất vọng, thì nàng chẳng còn tâm ý gì với Nhậm Hào cả. Cũng giống như Viên Nhất Kỳ vậy? chỉ là sau khi chia tay cô, nàng cảm thấy như thế giới nhỏ của mình hoàn toàn sụp đổ, tan tành như tro bụi, khắc sâu trong tâm trí nàng qua từng năm tháng.

Vậy tại sao lúc đó không đuổi theo nàng, tại sao bây giờ mới lò người đến.

" Tại sao anh không đuổi theo tôi? tại sao vẫn im rìm ân ái trước mắt tôi. Tại sao bây giờ anh mới đến mà không phải từ hôm qua, tại sao không nhắn tin xin lỗi. Anh có từng nghĩ rằng anh đã rất vô tâm không? "

Thẩm Mộng Dao buông xỏa, nàng giận dữ nói ra những điều nhận nhịn trong lòng bấy lâu nay.

" Anh...anh xin lỗi, anh làm em buồn lắm đúng không, anh...anh thật đúng là một thằng đàn ông tồi "

Nhậm Hào đưa tay tự tát mạnh vào má hắn, khuôn mặt tỏ ra vẻ đáng thương đầy sự hối lỗi. Xong hắn liếc mắt đến khuôn mặt của Thẩm Mộng Dao, đối mặt với ánh mắt đã có dịu đi vài phần của nàng. Khóe môi hắn ta mơ hồ tạo lên một vành cong nhẹ đầy nham hiểm, nhưng rất nhanh đã được che dấu dưới lớp mặt nạ chàng trai đáng thương, đa cảm. 

" Anh làm gì vậy, anh nghĩ anh làm vậy là tôi sẽ tha thứ cho anh sao "

" Em biết mà, anh phải làm gì thì em mới tha thứ cho anh đây "

" Đừng xuất hiện ở đây "

Thẩm Mộng Dao lạnh lùng phun ra mấy chữ, nàng là đang không chừa cho Nhậm Hào một chút mặt mũi nào cả. Bất quá, hắn ta vẫn cố gắng cắn răng cố đèn nén cơn tức giận xuống. Tiếp tục ôn nhu, nhẹ nhàng nói.

" Không được, anh đến là chuộc lỗi với em, làm sao mà đi được "

Nhậm Hào trong lòng âm thầm chưởi mấy tiếng.

[ Hắc Miêu ]• < TÌM LẠI NHAU >Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ