Chap 43. Bắt cóc

277 13 0
                                    

Trong con hẻm không bóng người, có 1 gã hành tung vô cùng bí ẩn. Hắn ta thoát ẩn, thoát hiện, hết ra sáng rồi lại vào trong tối. Ánh mắt đang chăm chú quan sát ở phía trước mặt mình. Người hắn đang theo dõi chính là cô gái với mái tóc nâu ngang cằm, cô ấy đang từ trong cửa hàng tiện lợi bước ra, đi về phía chiếc mini cooper của mình. Và cô gái ấy chính xác không ai khác chính là người yêu của Kỳ Duyên, Phạm Đình Minh Triệu.

Đây không phải là lần đầu tiên hắn theo dõi nàng, mà đã là lần thứ ba rồi. Nhiệm vụ mà người chủ giao cho hắn lần này, đối với hắn phải nói là vô cùng dễ dàng. Hắn là 1 gã chuyên bắt cóc người, lại là 1 tay sát thủ chuyên nghiệp. Nên với hắn chuyện bắt cóc cô gái yếu đuối như Minh Triệu, cũng chỉ là 1 việc vô cùng đơn giản.

Nhưng thật sự có 1 thứ rất tiếc với hắn, chính người giao công việc lại không nói rõ, người yêu của cô gái mà hắn chuẩn bị bắt cóc kia là ai. Hắn cứ nghĩ nhiệm vụ của mình vô cùng đơn giản, chứ đâu có biết cái hậu quả mà hắn sẽ gánh ở đằng sau nó lại lớn như thế nào.

Trời vẫn lất phất mưa bay, Minh Triệu vừa nghe điện thoại vừa đi nhanh vào trong xe, mọi thứ đều thu hết vào tầm mắt của hắn ta. Theo dõi nàng đã 3 lần trong 1 tuần nay, hắn nghĩ hôm nay sẽ là lúc thích hợp nhất để đem nàng về cho chủ của mình.

Chỉ cần nghĩ đến số tiền mà hắn được treo thưởng, thì máu trong người hắn lại càng sôi, chuyến làm ăn này quả thật quá lời. Kéo mũ áo khoác trùm qua khỏi đầu, hắn bước ra khỏi vùng tối, đã đến lúc hắn phải làm nhiệm vụ rồi. Càng bước đến gần Minh Triệu, hắn càng ngửi thấy mùi tiền thơm phức đang lan toả trong không khí.

"Chị biết rồi, bây giờ sẽ về nhà và chờ Cara đến đón. Uhm, bye!" Minh Triệu mỉm cười vui vẻ tạm biệt người yêu mình qua điện thoại, nàng chẳng  biết nguy hiểm đang rất cận kề bên mình.

Chiều hôm nay vẫn như mọi khi, sau khi tan sở, nàng sẽ ghé qua cửa hàng tiện lợi để mua 1 ít đồ ăn đem về nhà. Đáng lẽ Kỳ Duyên lát nữa sẽ đến đón nàng, nhưng vì cô ấy có việc bận, cho nên có nói với nàng sẽ nhờ Cara đến đón thay. Từ đây trở về nhà cũng khoảng 20 phút, đường đang mưa cũng có chút trơn trượt, nên nàng lái xe rất chậm.

Bản nhạc trong radio vẫn cứ phát ra 1 cách thật êm dịu, là bài New Soul của Yael Naim. Chính vì giai điệu nhẹ nhàng và bắt tai của nó khiến nàng không còn đề phòng bất cứ thứ gì ở xung quanh, không để ý rằng có người đang chạy theo sau mình. Nếu như nàng chỉ cần chú ý 1 chút vào kính chiếu hậu, chắc chắn sẽ nhận ra ngay, nhưng rất tiếc nàng đã không làm điều đó.

Chiếc mini cooper sau 1 hồi lăn bánh thì cũng đã về đến trước của nhà, đem túi xách đeo lên vai, Minh Triệu bước ra khỏi xe với 1 chiếc túi giấy chứa thức ăn mà nàng mới vừa mua được ở cửa hàng tiện lợi.

Mưa vẫn cứ rơi, nhiều vũng nước động lại dưới mặt đường, khiến nàng phải né chúng mà không để ý có người đang áp rất sát từ phía sau.

Khung cảnh xung quanh vắng vẻ không bóng người, bầu trời thì 1 màu âm u xám xịt. Có phải lúc này là thích hợp nhất để bắt người có đúng không? Mọi thứ thật quá tốt, ngay cả ông trời cũng tạo ra cơn mưa này để giúp hắn bắt nàng còn gì. Nhưng cũng không dám nghĩ, hắn lại ngang nhiên bắt người trước nhà nạn nhân như thế.

[Triệu Duyên] Eternal Love FullNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ