Chương 323:"Vườn Trường"nam thần soái khí mê người 2

213 33 0
                                    

Cô không đi quá sâu,vừa đi vừa suy nghĩ đến những người đã từng bắt nạt nguyên thân,kì thật đối nguyên thân người làm tổn thương đến tâm lý cô ấy nhất có lẽ là người cha thân sinh của mình.


Hứa nãi nãi là một người đã nói một thì không có hai, là một người nghiêm túc , đối đãi Hứa phụ nghiêm khắc từ khi còn nhỏ, Hứa phụ rất nghe lời Hứa nãi nãi nói, thế cho nên đối với Hứa nãi nãi một người luôn chán ghét nguyên thân,thì Hứa phụ cũng không có quá nhiều thân cận với cô ấy, cho nên nguyên thân ở nhà cùng cũng như ở trường học bị bắt nạt đến nhảy lầu tự sát, ông ta cũng không biết đã xảy ra chuyện gì.


Trong nội tâm nguyên thân kì thực rất thích người cha này, khi còn nhỏ ký ức của cô dừng ở hình ảnh người mẹ đi làm công trở về muộn hoặc có khi còn không trở về nhà, hình ảnh đó thật cô độc, cô ấy mỗi ngày tan học đều về nhà một mình, lúc đó cô ấy cũng chỉ có vài tuổi một mình ở trong một căn nhà vắng vẻ, không có âm thanh không có người, chỉ có một mình cô, đặc biệt cô đơn. Đương nhiên tại thời điểm cô biết chính mình có một người ba, cô đã mang theo tò mò cùng chờ mong bước vào Hứa gia,lại không ngờ rằng chính mình lại đi vào điện ngục không lối thoát.


Bởi vì mẹ chết, tính cách của cô trở nên quái gở, không biết ở chung với mọi người như thế nào, sau này lại bị khi dễ nên đã mặc bệnh u buồn cùng tự kỉ,lúc đó càng sẽ không cùng Hứa phụ nói chuyện.


Thời điểm Thẩm Ngư nghĩ đến Hứa phụ,có thể cảm nhận được cảm giác tuyệt vọng cùng oán hận nơi đáy lòng,đó là cảm xúc của nguyên thân lưu lại, hít một hơi thật sâu mới chậm rãi bình phục như bình thường.


"Tịch Chi ca ca,anh tìm ba ba của em hủy bỏ hôn ước đi,em vẫn luôn xem anh là ca ca của mình, không có ý muốn trở thành vợ của anh đâu." Cách đó không xa truyền đến một giọng nữ.


" Không được sao ~"


Thẩm Ngư cũng không muốn nhìn loại bát quái này, chủ yếu là không muốn mình cuốn vào chuyện này, vừa muốn đi, lại nghe đến một đạo giọng nam, làm cho người thanh khống như cô phải mềm chân.


"Đó là do hai bên gia đình an bài, tôi đi nói cũng vô dụng."


Nữ sinh mất mát thở dài: "Vậy thôi...... Em đi đây, em còn tiết phải học."


Nữ sinh chạy chậm trên con đường gần rừng cây mà đi, tránh ở đằng sau cái cây Thẩm Ngư nhìn thấy rõ ràng trên khuôn mặt cô ta đang mỉm cười mang theo sự châm chọc.


Nga,nữ sinh cô vừa thấy là nữ phụ sao.


Ánh mắt Thẩm Ngư lại lần nữa rơi xuống chỗ cách đó không xa dưới tán cây một thiếu niên ngồi trên xe lăn ,ánh nắng xuyên qua những cành cây ở tên cao,hình thành những tia sáng chiếu xuống người thiếu niên.


Khoảng cách tuy rằng không xa, nhưng chỉ có thể nhìn thấy một bên sườn mặt của thiếu niên,do ánh sáng chiếu xuống nhìn mờ mờ ảo ảo,thoát nhìn thiếu niên lớn lên cũng không tồi, chính là...... Chân không đi được, azzz, Thẩm Ngư thở dài, xoay người liền chạy.


Cô chạy trốn thực mau, không bao lâu liền tới hành lang ký túc xá, sắp đến thời gian vào tiết,cô cũng không về ký túc xá nữa mà hướng tới khu dạy học đi đến.

(Edit)Mau xuyên công lược:hắc hóa xin cẩn thân |tiếp tục từ chương 322-??|Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ