48. Thay tôi yêu cô ấy!

892 26 25
                                    

Buổi sáng hôm nay rất khác với những buổi sáng trước. Lisa đã dậy rất sớm, cậu vệ sinh cá nhân xong thì chạy bộ 1 vòng quanh sân nhà, mất cỡ 1 tiếng mấy thôi. Sau đó thì nhảy thẳng xuống hồ bơi mà dạo thêm vài vòng. Lúc này cũng đã 8 giờ  mấy nên cậu phải lên, tắm rửa sạch sẽ và thay bộ vest để đi làm. Tóc hôm nay chải chuốc rất điệu đà, bộ vest mới toanh. Cậu bước vào bàn ăn với phong thái vô cùng nhàn hạ có thể thấy được cậu đang rất thoải mái.

   --- "Lisa ăn đi con."
   --- "Dạ cảm ơn mẹ."
   --- "Có chuyện gì vui sao?"
   --- "Bình thường mà mẹ."
   --- "Sáng sớm đã vận động mạnh?"
   --- "Tại con thấy dạo này sức khỏe sa sút nên muốn rèn luyện lại thôi mà."
   --- "Vậy thì tốt. Đừng làm quá đó."
   --- "Con biết mà."
   --- "Con ăn nhiều vào, dạo này thấy con gầy đi đó Lisa à." Ba cậu quan tâm nói.
   --- "Dạ con biết rồi. Ba mẹ cứ yên tâm đi, con lớn rồi mà."
   --- "Tốt."
  
Hôm nay Chaeyoung cũng dậy rất sớm vì nhà nàng bây giờ rất đông đủ. Ba nàng đã đi công tác về hôm qua, chị nàng cũng về đây sống. Buổi sáng 4 người họ quây quần bên bàn ăn, tiếng cười nói vô cùng rộn ràng.
   --- "Chaeyoung. Công việc dạo này bận lắm sao?"
   --- "Dạ 1 tí."
   --- "Con gầy hẳn đi đó."
   --- "Con vẫn ăn uống đầy đủ đó ba."
   --- "Bà tẩm bổ thêm cho nó đi, sắp đến ngày quan trọng thì phải tươi tắn lên."
   --- "Ba à lỡ con béo thì sao?"
   --- "Làm gì đến đó dữ vậy."
   --- "À mà hôm nay có cuộc hẹn với Giám đốc La ở công ti đúng không con?"
   --- "Dạ."

   --- "Con để ta gặp. Sẵn đưa thiệp cho cậu ấy luôn."
   --- "Dạ." Chaeyoung cúi đầu có hơi tiếc nuối.
   --- "Bà với Alice hôm nay cũng chuẩn bị đi xem đồ cho ngày cưới đi. Nhà thờ thì tôi đã sắp xếp xong rồi, còn ăn uống sẽ làm ở nhà chúng ta nên cho người dọn dẹp sạch sẽ gọn gàng."
   --- "Tôi biết rồi." Mẹ nàng lúc này mới lên tiếng.
   --- "Con cũng vậy đó Park Chaeyoung."
   --- "Dạ con biết rồi mà ba. Con ăn xong rồi, con đi làm đây."
   --- "Đi cẩn thận đó."
   --- "Dạ. Chào cả nhà con đi."
 
Bước vào căn phòng quen thuộc chất đầy tài liệu, cùng với tiếng thở dài ngao ngán.
   --- "Chaeyoung. Em đến sớm vậy?"
   --- "Việc nhiều nên phải vậy thôi."
   --- "Em đã ăn gì chưa?"
   --- "Em ăn rồi."
   --- "Vậy em uống gì không? Anh đi lấy."
   --- "Không cần đâu. Anh cứ làm việc của mình đi."
   --- "Em sao vậy? Không khỏe sao?"
   --- "Em không sao. Chỉ thấy hơi mệt tí thôi."
   --- "Hay anh đưa em đến bác sĩ."
   --- "Em không sao. Chúng ta đừng bàn ra nữa, làm việc thôi."
   --- "Được."

Đúng là nhàm chán, ngày nào cũng phải lập đi lập lại những câu trả lời: Em không sao, em không sao. Những lời quan tâm đó chắc Chaeyoung cũng đã thuộc lào luôn rồi. Cái nghề này đúng là nhạt nhẽo, suốt ngày đối mặt với màn hình laptop, những xấp giày nặng nề, những dòng chữ nhỏ xíu. Phải chi đi làm ca sĩ có phải thú vị hơn không? Giọng nói ngọt ngào, thân hình cao có chút gầy nhưng vẫn rất quyến rũ, khuôn mặt xinh xắn. Nói chung là không chỗ chê vậy mà phải làm công việc khô khan như này.

Lisa đến công ti thì cũng gần 10 giờ trưa. Mọi người có chút ngạc nhiên vì cậu, hôm nay trông cậu tràn đầy sức sống. Gương mặt vô cùng tươi tắn, đi mà 2 tay cứ để mãi trong túi quần là biết tâm trạng tốt rồi.
   --- "Nhìn xem chuyện gì đang xảy ra vậy?"
   --- "Nhìn nãy giờ đây."
   --- "Thấy gì?"
   --- "Thấy Giám đốc."
   --- "Trời ơi. Giám đốc như thế nào?"
   --- "Giám đốc đang đi vào thang máy."
   --- "Ủa đó có học văn không vậy?"
   --- "Không học sao tốt nghiệp được."
   --- "Có học mà không phân biệt được câu hỏi sao?"

Định mệnh? [LiChaeng] Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ