39. Khóc vì 1 người!

912 30 5
                                    

Hôm nay vẫn như thường lệ, cậu đến công ti rất sớm. Những bản hợp đồng chất cao như núi kia cậu vẫn không thèm nhìn tới. Chỉ là những công trình nhỏ và các nhiên liệu cho nhà máy. Lisa đang đứng ở 1 nơi rất cao, thưởng thức ly caffe đen tỏa khói và nhìn ngắm thành phố rộng lớn. Không gian yên tĩnh bị phá vỡ bởi tiếng gõ cửa phía ngoài.

  --- "Vào đi." Lisa vẫn đứng quay lưng ra.
  --- "Lisa."
  --- "Ba. Sao ba không gọi con sang mà phải qua đây."
  --- "Ta chỉ đến nói chuyện 1 tí rồi về nhà ngay." Ông vừa nói vừa ngồi xuống sofa.
  --- "Mới sáng vừa đến công ti rồi lại đòi về?"
  --- "Ngày mốt là ngày gì?"
  --- "Ngày gì? Mốt là ngày 27." Lisa ngẫn mặt khó hiểu.
  --- "Vẻ mặt đó là sao?"
  --- "Có chuyện gì sao? Ngày đó đâu có đi gặp đối tác, cũng không kí hợp đồng. Công trình càng không."

  --- "27/3."
  --- "Sinh nhật con."
  --- "Con định làm gì?"
  --- "Con định bữa tối sẽ mời Jisoo, Jennie sang nhà mình chơi."
  --- "Đơn giản vậy thôi?"
  --- "Chứ con bận lắm, còn cả xấp giấy tờ đang chờ con giải quyết nữa đó ba à."
  --- "Công việc để sao đi. Sinh nhật 1 năm chỉ có 1 lần."
  --- "Là sao?"
  --- "Ngày mốt con nghĩ việc ở công ti. Ba sẽ tổ chức sinh nhật cho con thật hoành tráng. Oke không?"

  --- "Chi vậy ba?"
  --- "Đường đường là con của Chủ tịch tập đoàn lớn nhất nhì Hàn Quốc. Buổi tiệc sinh nhật nhất định phải lớn. Sẵn cơ hội này chúng ta tìm được nhiều nhà đầu tư nữa đấy."
  --- "Thôi tùy ý ba. Sao cũng được."
  --- "Được rồi. Ta sẽ về nói với mẹ con. Ta sẽ mời khách ngày hôm nay luôn nên việc này con không cần bận tâm đâu."
  --- "Dạ dạ con biết rồi."
  --- "Được rồi. Ta về đây."
  --- "Chào ba."

Lisa thở dài quay lại bàn làm việc. Lúc trước mọi việc đều do cậu quyết nhưng đến khi cậu du học trở về thì ba cậu là người định hết. Cậu ngã người ra phía sau, nhắm mắt hít lại 2 tay xoa vòng quanh thái dương. Biết vậy ngày trước đừng đi du học, ăn chơi thì sẽ sướng hơn rồi. Nhưng đâu có được, cậu là con duy nhất mà, cậu phải kế thừa sự nghiệp đồ sộ này. Cứ mãi ăn chơi rồi đến sau này nếu ba mất đi rồi ai sẽ lo cho cậu đây. Đúng là rắc rối.
  --- "Vào đi."
  --- "Giám đốc."
  --- "Chuyện gì?" Cậu ngồi thẳng dậy, chỉnh lại trang phục.
  --- "Ở nhà máy có chuyện. 2 công nhân đang làm việc thì bỗng ổ điện bị chập và sau đó phát nổ. Vật dụng văn tung tóe khiến cho họ bị thương nhưng không nghiêm trọng lắm. Họ đã được đưa đến bệnh viện, còn cứu hỏa cũng đã đến để giúp chúng ta."
  --- "Chúng ta mau đến đó." Nói xong Lisa vơ lấy áo vest đang vắt trên ghế vội chạy ra ngoài.
  --- "Giám đốc đợi tôi với."

Lisa vừa bước đi vừa mặc vội áo vest. Bước vừa ra khỏi thang máy thì vô tình va vào 1 nữ nhân viên, ly nước lọc của nhân viên đó vô tình đổ lên áo cậu.
  --- "Giám giám đốc, Giám đốc tôi xin lỗi. Tôi bất cẩn, tôi không nhìn thấy. Tôi xin lỗi." Vừa nói cô gái vừa lấy ngay khăn giấy lau vào chỗ áo bị ướt của cậu.
  --- "Không sao." Lisa hơi khó chịu, rút trong áo ra miến khăn giấy lau vội rồi lạnh lùng bước đi.
  --- "Tôi thật sự xin lỗi Giám đốc." Cô gái nói lớn.
  --- "Cô cứ về làm việc đi. Giám đốc đang có việc bận nên phải đi." Ji Ah chạy theo phía sau nói.

Điều này làm thu hút không ít ánh mắt của các cô gái ở đây. Họ đều mở to mắt để hóng chuyện, nhưng không có chuyện gì xảy ra hết.
  --- "Sao Giám đốc hôm nay lại dễ dãi như vậy? Sao lại không phải là kiểm điểm hay trừ lương chứ."
  --- "Cô không thấy Giám đốc đang gấp việc gì đó à?"
  --- "Đáng lẽ ra phải cho cô ta 1 trận. Dám làm đổ nước lên người chồng tương lai mị."
  --- "Cậu đang vướng dây điện hả. Xuống mau không bị giật chết đấy."
  --- "Gì chứ."
  --- "Giám đốc là chồng tương lai tôi. Ok"
  --- "Cậu mơ đi."
  --- "2 cô ngủ đi rồi mơ. Tôi là trưởng phòng mà còn chẳng dám mơ đến điều đó. Ở đâu ra mà có 2 cô."
  --- "Thôi tôi đi làm việc đây. Tạm biệt."

Định mệnh? [LiChaeng] Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ