Chap 24: Cướp Phạm Nhân

148 7 12
                                    

Ray đang ngồi dựa vào một cái cây cao bên cạnh lâu đài, đôi mắt nhắm chặt.

- Thôi mà, anh còn giận em sao?

Anna tiến tới, ngồi ngay cạnh Ray. Tay nàng nắm lấy tay Ray. Ray vùng vằng hất ra

- "rõ là chưa ngủ mà" - Anna thầm nghĩ

Nàng ta cười cười, Ray hất ra lần nào, Anna lại nắm lấy lần đó.

Dần chán, Ray chẳng thèm hất ra nữa, để yên Anna nắm bao lâu thì nắm.

- Em....đã kể cho Emma rồi....

Sau vài phút trầm ngâm, Anna cất tiếng. Đôi mắt xinh đẹp nhìn lên bầu trời xa xôi, hướng về phía Đại Xà bay lượn, tay vẫn nắm chặt tay Ray.

Ray có chút bất ngờ, nhưng cũng chẳng nói gì.

Thực ra việc Tử Thần là Norman cũng thuộc dạng bí mật không thể tiết lộ rồi, nếu không đã chẳng giấu Emma lâu tới vậy. Kể thì cũng nhiều lí do, nó phải gọi là vô cùng đi. Nhưng Anna không nỡ nhìn Emma lúc nào cũng như ngồi trên đống lửa, chân tay bồn chồn như bị kiến cắn, vậy nên cô lựa chọn nói ra sự thật.

Hơn nữa, Emma không xứng đáng được biết sao? Không, nếu bàn về ai xứng đáng, Emma mới là người xứng đáng nhất.

Anna theo hầu Tử Thần lâu như vậy, đã nhìn qua rất nhiều lần Tử Thần biến đổi hình dạng. Nhưng lại rất ít khi thấy nụ cười ngài nở trên môi. Ngài sống quá lâu, lâu tới mức chính cảm xúc ngài cứ dần mòn đi, nhạt đi, phai tàn đi theo thời gian.

Ngài quá chán nản với sự xa lánh của mọi người. Tử khí của Tử Thần cũng có thể xem là vũ khí giết người. Ngài là kẻ lấy đi mạng sống của người khác, thế nên nếu người ta có oán hận, có trách móc, có lưu luyến gì cũng đều sẽ vướng lại bên người ngài. Cuối cùng hình thành thứ mang đến xui xẻo, cho mọi người, cho cả chính ngài. Đã bao lâu rồi không có người chủ động tiếp xúc với ngài như Emma? Anna không nhớ, vì chính nàng cũng không thể đến gần, nếu đến gần, nàng sẽ bị nguy hiểm.

Nhưng Emma lại không do dự tiến lên, thoải mái đu người quanh Tử Thần, tưởng như phiền phức, nhưng thực tế đó cứ như sự giải thoát với Tử Thần - lần đầu tiên có người chủ động bắt chuyện, chủ động tiếp xúc. Đó cũng là lần hiếm hoi Anna thấy nụ cười ngài xuất hiện.

Cũng kể từ khi Emma xuất hiện, Tử Thần đã cười nhiều hơn, đặc biệt nhất có lần, ngài đã đỏ bừng mặt lên và kiên quyết muốn tự bế Emma. À, cái đấy người ta gọi là tính chiếm hữu đấy.

Nếu Tử Thần như một tên điên thiếu thuốc an thần, một con nghiện thiếu thuốc hút, một con người lạc lõng cô đơn giữa thế gian, thì, Emma chính là thuốc an thần, là thuốc hút của tên nghiện, là người quan trọng để cứu ngài thoát khỏi cái lạnh giá của thế gian.

Hiểu điều đó, nên Anna mới quyết định phá bỏ quy tắc mà nói hết với Emma.

Khi biết được sự thật, chính Anna cũng không thể nhìn ra tâm tư cảm xúc của Emma, trong đôi mắt cô ngập tràn sự hỗn loạn. Emma quay đầu đi và không nhìn lại lấy một lần, Anna không đuổi theo, vì nàng biết giờ đây Emma cần bản thân thật yên tĩnh.

(NORMAN X EMMA) TỬ THẦN BIẾT YÊUNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ