Hôm nay, một ngày bình thường, như bao ngày khác. Tại trung tâm thương mại, có hai cô gái đang đi cùng với nhau. Cả hai cô gái này có chiều cao, ừm sêm sêm nhau, nhìn vào, ừm thì khá nhiều người đi qua cứ tưởng cả hai là chị em cơ đấy. Nhưng không phải đâu nha quý vị, đừng có mà lộn nha, nếu không thì, con người kia không vui đâu.
_Hừm, bọn họ nghĩ sao vậy trời?
Cô gái nhỏ nhắn với chiếc áo khoác xám cau mày nói. Cô gái đang đẩy chiếc xe mặc chiếc áo khoác đen, nghe thấy giọng điệu giận dỗi kia, liền phì cười.
_Có sao đâu? Em để tâm đến vậy à?
_Shiro, chị không để tâm à?
Yeseo bỉu môi làm Mashiro cười ngoác cả miệng, người gì đâu mà dễ thương phải biết. Nhưng mà, khi thấy con người kia đang định cởi cái nón lưỡi trai ra thì liền nghiêm giọng.
_Kang Yeseo! Em làm gì vậy?
_Thì tại em thấy nóng quá nên...
Thật ra là em muốn cho mọi người thấy cả hai giống nhau là vì có tướng phu thê đó nha.
_Lỡ có người nhìn thấy chúng ta thì sao? Phải cẩn thận đi chứ.
Mashiro là ai kia chứ? Đương nhiên là người yêu siêu cấp hiểu ý của em rồi.
_Rồi rồi, em biết rồi mà.
Em xịu mặt, tay buông thõng xuống không cởi nón ra nữa. Mashiro nhìn thấy bộ dạng ủ rủ của em thì cũng không đành lòng. Vì chị lo cho em nên mới nói như vậy thôi. Chứ thương còn không hết, ai mà nỡ lòng nào mắng em. Định là xoay qua mặc kệ ánh nhìn của người khác mà ôm em vào lòng dỗ dành. Nhưng, ai mà có ngờ...
_Unnie, nhìn kia kìa, đồ ăn nhiều quá đấy.
_Unnie, em muốn ăn.
_Unnie, ở đây có đồ chơi đẹp lắm nè.
Kang Yeseo cứ kiểu, một tiếng "unnie", hai tiếng cũng "unnie", tự dưng Mashiro thấy quạo quá ta. Nhỏ hơn người ta có 6 tuổi, vậy mà cứ kêu "unnie", ngày thường nhớ gọi "Shiro" không mà. Càng nghĩ lại càng giận thật đó. Kang Yeseo quay qua thấy ai kia đen mặt thì liền nhếch môi lên. Này thì không bận tâm đến, nhìn chị xem kìa, trán của chị hằn lên mấy chữ "Dám gọi tôi là unnie à" kia kìa.
Mashiro giận dỗi, liền đẩy xe đi nhanh hơn.
"Đứa nhỏ đó, đúng là làm mình tức chết mà."
"Nghe cho rõ đây Kang Yeseo! Đừng có mà theo tui nghe chưa?"
Ừ, vẫn là Mashiro nhưng là 5 giây sau.
"Ủa mà, sao không đuổi theo vậy?"
Mashiro quay ra đằng sau, không thấy Yeseo đi theo mình liền sinh ra cảm giác bất an.
"Ủa sao kì vậy? Em ấy đâu rồi?"
Chị lần này hoảng thật rồi, nhìn trái nhìn phải, đều không nhìn thấy em đâu.
_Em đâu rồi Yeseo? Đừng làm chị sợ mà.
Chợt, có một vòng tay ôm lấy chị từ phía sau. Hương trà xanh quen thuộc xộc lên cánh mũi của chị, chị nhoẻn miệng cười yên tâm nhưng giọng điệu trách móc.
BẠN ĐANG ĐỌC
Yeshiro | 𝙈𝙖𝙧𝙖𝙘𝙘𝙤𝙣 & 𝙎𝙚𝙤𝙗𝙪𝙣𝙣𝙮
FanfictionĐây là câu chuyện sau debut của Yeshiro Các bạn có thể coi như nó là phần 2 của "U+Me=?" cũng được Tui tách ra là vì cách viết của fic này nó khác với fic trước Đây chỉ là mẩu chuyện vụn vặt của cả hai do tui nghĩ ra thôi nha, nhưng cũng có vài chap...