Taehyung và Yoongi vừa bước vào căn phòng lớn ở nhà hàng liền bị một đống pháo giấy bay đến tới tấp. Min Yoongi vốn mang trái tim lơ lửng từ cục dân chính đến đây nên không phòng bị mà giật mình, thêm một phần Taehyung đột ngột dừng lại khiến omega không phản ứng kịp mà đâm sầm vào tấm lưng rộng lớn, rắn chắc của người kia. Kim Taehyung ngoái đầu nhìn người đằng sau mình, thấp giọng nói.
"Cẩn thận một chút."
"Dạ."
Đám bạn của Taehyung lúc này mới ồn ào một phen, hú hét chúc mừng. Một người có khuôn mặt hài hòa, mềm mại như nước, thoạt nhìn rất thân thiện nhanh chân đến bên chỗ Yoongi nắm tay em kéo lên đằng trước. Hai mắt to mở lớn vẻ thích thú, gương mặt đẹp trai cười đến sáng lạng.
"Đẹp quá đi, thật là hút mắt nha."
"Seokjin hyung, anh đang làm người ta sợ đó." Hoseok đứng một bên nói khẽ, huých vai nhắc nhở vị anh lớn.
Yoongi toàn thân cứng đờ, bao nhiêu ánh mắt đang nhìn tới khiến em cảm thấy không được tự nhiên. Kim Taehyung nhận thấy điều đó, lên tiếng giải vây cho omega.
"Jin hyung, cứ từ từ đã, mọi người vào bàn ngồi đi."
Cả bọn lại kéo nhau tới chỗ bàn, Kim Seokjin còn đặc biệt đem theo Yoongi ngồi cạnh bên mình. Những người còn lại nhìn đến anh lớn mà chỉ ngao ngán lắc đầu, ông anh này vẫn cứ là tự nhiên làm cho người ta đến mất tự nhiên như vậy.
"Người ngồi cạnh em là Kim Seokjin hyung. Còn kia là Jimin, Namjoon, Hoseok, Jungkook đều bằng tuổi tôi." Taehyung lần lượt giới thiệu hội bạn thân tài phiệt của mình. Yoongi tròn mắt nhìn Taehyung đang nhìn mình, em nhanh chóng đứng lên cúi đầu chào mọi người.
"Em là Min Yoongi, rất vui được gặp mọi người ạ."
Kim Seokjin đưa tay kéo em ngồi xuống, thân thiện lên tiếng. "Không cần phải trang trọng như vậy, đã là bạn đời của Taehyung thì cũng là người một nhà với bọn anh."
"Đúng đúng, Taehyung nó mà bắt nạt em thì cứ nói với tụi anh." Jimin cười lớn.
Min Yoongi nở nụ cười, cảm thấy mọi người ở đây quá thân thiện rồi đi, khác xa với Kim Taehyung.
Kim tổng đen mặt nhìn mấy người bạn của mình buông mấy câu nói không đâu vào đâu, cùng Yoongi đang ngồi cứng đờ lâu lâu lại vì mấy câu nói kia nở nụ cười.
"Em còn đi học sao?" Namjoon hỏi omega.
"Dạ, em học ở Pyonghan"
"Ồ, em trai mày cũng học ở đó mà đúng không, Jimin?" Jungkook đánh mắt tới Jimin đang ngồi ăn.
"Đúng vậy, thật không ngờ nha. Có khi lại quen biết không chừng." Jimin nghĩ đến ông trời con nhà mình, so với omega của Kim Taehyung thì vẫn có phần thua xa. Người ta dáng vẻ thanh tú, nhẹ nhàng, lễ phép còn cái người nhà mình kia thì ăn nói lúc nào cũng ào ào, còn nghịch ngợm cứng đầu. Nhiều khi Jimin tự hỏi nó có phải em ruột của mình hay không nữa.
Bạn bè của Taehyung tính tình đều hào sảng, thân thiện, hài hước khiến Yoongi cảm thấy tự nhiên hơn lúc đầu. Bọn họ chính là khiến cho người khác dễ dàng thích nghi và hòa nhập. Kim Taehyung ở bên những người bạn này cũng thả lỏng hơn rất nhiều, không còn bộ dạng không cảm xúc như thường ngày, đôi khi Yoongi còn thấy Taehyung cười, chỉ là cái nhếch môi thôi cũng đủ làm người khác như có nước ấm chảy trong tim, xao xuyến không yên.
BẠN ĐANG ĐỌC
Cam thảo nhà tôi
Fanfiction"Tôi là người giám hộ của em." Kim Taehyung bộ mặt vẫn không có cảm xúc, nhàn nhạt phun ra mấy chữ. "Anh xem em là cái gì? Là con trai anh sao?" Yoongi tức giận giằng tay ra khỏi tay của Taehyung. Kim Taehyung tốt với em như vậy, nghe tin em gặp c...