Xe lớn xe nhỏ đậu trước nhà của Kim Taehyung. Bao nhiêu gương mặt thân quen đều có đủ, đến ông bà nội Kim còn phải tới để mừng cháu dâu trở về. Yeongmin và Chul đang đi học cũng cúp tiết chạy đến. Ba Min đứng ngồi không yên, tâm trạng thấp thỏm vừa mừng vừa lo.
Đến khi người làm từ ngoài chạy vào nói ông chủ đã về, tất cả mọi người đều vội vàng chạy ra ngoài sân. Bao nhiêu ánh mắt đều đổ dồn vào chiếc xe đắt tiền đang tới gần.
Yoongi lo lắng bước xuống xe. Dáng vẻ xinh đẹp cùng làn da trắng mịn kia đập vào mắt mọi người. Đây đúng là Yoongi của bọn họ rồi. Trong đám đông cũng đã có tiếng khóc thút thít. Yoongi đưa đôi mắt sáng long lanh nhìn mọi người, từ sâu trong đáy lòng dâng lên xúc động. Ánh mắt em dừng lại chỗ ba Min, thân hình vẫn to lớn nhưng thoạt nhìn lại không có sức khỏe, gương mặt đã tiều tụy hơn trước rất nhiều. Đến lúc này nước mắt đã lăn dài trên gương mặt đẹp đẽ kia, Yoongi chạy đến ôm chầm lấy ba, bật khóc thành tiếng nức nở nói.
"Ba ơi!Yoongi của ba đã về rồi ạ."
Min Wook không kìm được nước mắt, ôm chặt lấy con trai nhỏ của mình, cảm nhận được hương cam thảo quen thuộc ở đầu mũi thần kinh ông mới dãn ra.
"Yoongi của ba, là con thật rồi."
Những người chứng kiến đều xúc động. Mấy tháng miệt mài tìm kiếm chẳng có dấu vết, ai cũng nản lòng muốn bỏ cuộc. Nhưng rồi phép màu xảy ra, ngay lúc Kim Taehyung gọi điện sẽ đem Yoongi trở về nhà thì tất cả đều trở nên sốt sắng, hoảng loạn, vừa muốn tin mà lại có nghi ngờ. Đến khi tận mắt thấy được Yoongi bình an trở về, mọi người đều vỡ òa.
"Ba, Yoongi và mọi người vào trong nhà đi. Cứ từ từ nói chuyện. Người cũng đã ở đây rồi." Kim Taehyung tay đút túi quần nhìn Yoongi đoàn tụ cùng mọi người trong lòng cũng thấy vui vẻ.
Đến lúc tất cả ngồi ngay ngắn trong căn phòng khách rộng rãi, bánh trà cũng đã dọn lên thịnh soạn, Yoongi bắt đầu kể về những chuyện vừa qua.
"Về là tốt rồi, chuyện này phải tổ chức tiệc mừng lớn." Bà nội Kim lên tiếng. Bà nhìn tới Yoongi đang ngoan ngoãn ngồi đối diện rồi mỉm cười hiền hậu, đứa trẻ này đã vất vả rồi.
Mọi người cùng nhau trò chuyện thêm một lát rồi cũng tản ra đi về để Yoongi nghỉ ngơi thêm. Lúc này ở phòng khách chỉ còn lại ba Min, Myunghwan, Taehyung và Yoongi. Dù sao thì Min Wook vẫn muốn ở cạnh con trai mình lâu hơn một chút.
"Yoongi, con có muốn đến thăm mẹ không?" Min Wook lên tiếng hỏi, Yoongi nhanh chóng gật đầu.
"Ba, Myunghwan và Yoongi cứ đi đi ạ, hôm nay con có cuộc họp rồi." Kim Taehyung nói, trong lòng cũng muốn cho nhà họ Min ở riêng với nhau.
"Vậy để Yoongi về nhà bên đó chơi một lát, được không Kim tổng?" Myunghwan cười đùa.
Kim Taehyung bật cười. "Được chứ, dù gì Yoongi vẫn là của Min gia."
Sau đó, Yoongi tạm biệt Taehyung cùng ba Min và anh trai đi thăm mẹ rồi về biệt thự cùng ba.
Đứng trước căn biệt thự quen thuộc với vẻ ngoài chỉnh chu, khang trang. Đối với lần cuối cùng Yoongi nhìn thấy trước khi gặp nạn thì đã khác xa rất nhiều. Chẳng còn là một căn biệt thự bị giăng dây niêm phong, u ám và vắng bóng người, biệt thự Min gia giờ đã trở nên tươi sáng, cây hoa trong sân cũng được chăm sóc kỹ càng, người ra người vào tất bật.
BẠN ĐANG ĐỌC
Cam thảo nhà tôi
Fiksi Penggemar"Tôi là người giám hộ của em." Kim Taehyung bộ mặt vẫn không có cảm xúc, nhàn nhạt phun ra mấy chữ. "Anh xem em là cái gì? Là con trai anh sao?" Yoongi tức giận giằng tay ra khỏi tay của Taehyung. Kim Taehyung tốt với em như vậy, nghe tin em gặp c...